Logo
Trang chủ
Chương 6

Chương 6

Đọc to

Lại im lặng…

Mình đưa ly cà phê đã tan hết đá cho lên miệng uống cái ực:

- Nếu em gọi anh ra đây chỉ để hỏi mấy câu như thế thì anh về đây, anh còn nhiều việc phải làm!

Nói rồi mình đứng dậy. Đặt tờ 100k lên bàn rồi quay đi. Gần ra đến cổng thì em nó chạy theo ôm mình lại từ đằng sau. Mặt áp vào lưng mình. Em đang khóc!

Mình xoay người em lại. Siết chặt vai em. Mình hỏi như quát:

- Tại sao?

Em thút thít:

- Em xin lỗi.
- Xin lỗi? Em tưởng xin lỗi là xong? Chia tay anh bằng 1 cuộc gọi? Em nghĩ anh là thằng ngu à?
- Em xin lỗi.

Mình không nói gì nữa, buông em nó ra. Đốt thuốc. Hình ảnh của cái đêm hôm đó hiện ra trước mắt mình. Chiếc BMW. Nụ hôn của em trao cho người đó… Từng thứ, từng thứ một cứ hiện ra chầm chậm như 1 cuốn phim.

Đốt hết điếu thuốc. Mình nhìn sang em, thấy em đã nín khóc. Rút khăn giấy ra, lau nước mắt cho em:

- Để anh đưa em về.

Bỗng nhiên em gục đầu vào ngực mình, khóc như mưa:

- Em xin lỗi, em biết em sai rồi. Anh cho em thêm 1 cơ hội nữa được không anh. Em vẫn còn yêu anh lắm. 2 năm qua, em đã rất nhớ anh. Không ngày nào em không nghĩ đến anh. Em biết hồi ấy em trẻ con, em không nghĩ cho anh. Anh có thể tha thứ cho em được không?

Mình nhếch mép. Thì ra là như thế. Giờ em mới nhớ, mới nghĩ đến tôi à? Thế cái lúc em nói câu chia tay qua điện thoại sao mà dễ dàng, đơn giản thế. Giờ bị phụ thì mới tìm đến tôi. Tôi giờ không còn là thằng Hoàng của ngày xưa đâu em ạ.

Mình im lặng, không nói gì, đốt thuốc tiếp, em thấy vậy thì hỏi dồn:

- Anh sao thế?
- Anh không sao, về thôi.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Đơn phương
Quay lại truyện Cuộc gọi của ex!
BÌNH LUẬN