Rồi nhỏ vặn ga, từ thành phố đến nghĩa trang cả hai không nói với nhau tiếng nào. Và có lẽ nhỏ cũng nhận ra nét u buồn của tôi hôm nay. Con Vertu "khựa" trong túi run lên bần bật. Con nhỏ đằng trước quay ra sau hỏi ngay:
"- Anh coi bánh xe thủng hay sao mà rung dữ dị."
"- Đâu điện thoại anh rung đấy, lái xe đi."
Tính đổi điện thoại mấy lần mà không có tiền.
"- Mày đang đâu đấy?" - Thằng Huy gọi.
"- Ra nghĩa trang."
"- Ừ, cho tao gửi lời đến con Vy nhé."
"- Ừ, bà mày sao rồi?"
"- Mất rồi."
"- Ừ, tao chia buồn."
"- Ừ, tao về rồi nhậu."
"- Ừ."
Chiếc xe dừng lại ngay trước cổng nghĩa trang.
"- Em đi gửi xe đi. Anh đi mua nhang."
"- Đứng trước cổng đợi em đấy."