Logo
Trang chủ
Chương 22

Chương 22

Đọc to

Tối hôm đó ngoài em ra còn có hai thằng nữa đến ngủ lại nhà thằng Việt, hôm nay ba thằng quyết thức đêm so tài CS xem ai là sát thủ số một. Nhà thằng Việt thì lại có tới 4 cái máy tính, tội gì mà không dùng. Nhưng đêm đó thì bắt đầu xảy ra chuyện.

Buổi tối, vừa ngồi ăn cơm xong, con Ngọc Anh thì đi rửa bát ở nhà trong, và tất nhiên là ông tướng kia cũng đi theo rửa bát. Còn em và thằng Việt ngồi xem TV ở phòng khách. Đang xem thì thằng Việt hỏi :”H! Mày đã nhìn thấy ma bao giờ chưa?” Em cười :”Chưa nhìn thấy bao giờ nhưng tao cũng muốn xem một lần cho biết mặt ngang mũi dọc nó ra làm sao!” Thằng Việt vỗ đùi đét một cái, bảo: “Mày nói đấy nhé! Thông báo cho mày một tin vui là tối nay tao cho mày xem ma đến chán mắt thì thôi, mà còn nhiều là đằng khác!”.Nghe đến đây thì bủn rủn cả chân tay, em thừa biết là thằng này không nói chơi bao giờ. Nhưng vẫn cố nói cứng: “Tốt! Vậy thì tối nay tao cũng muốn xem thử tài phép của mày”. Hai thằng đang nói chuyện thì thằng D ở nhà trong ra, hỏi :”Chúng mày nói xấu gì tao mà xì xầm từ nãy đến giờ thế?” Em vội giấu nhẹm đi bảo: “Đang tính kế để tối nay úp sọt mày bằng 43!” Thằng D vênh cái mặt lên: “Tao chấp nửa mắt!”, nhìn cái mặt vênh vênh của thằng D mà em lại càng không dám hé ra cái gì cho nó, ai chứ ông tướng này thì nhát chết có tiếng, năm lớp 8 chỉ mới nhìn thấy cái tay áo rách trên cành cây thôi mà nó gào vang làng, líu cả lưỡi lại kêu có rắn lục trên cây vải.

Đến đêm hôm đó thì tự nhiên mất mạng, chẳng vào bắn CS được, mà mạng Lan thì chập chờn. Thế là cả 4 đứa đều ra ngoài hiên ngồi chơi. Thằng Việt đưa mắt cho con Ngọc Anh, nó biết ý liền bảo thằng D đi vào trong giã thêm muối ớt để ra chấm xoài, thằng D đi ngay lập tức. Còn em và thằng Việt ở ngoài, thằng Việt nhanh tay rút trong túi áo ra hai cái lá, nó chích một giọt máu trên tay em và một giọt trên tay nó, nhỏ lên hai cái lá rồi xoa hai cái lá vào nhau, mồm lầm rầm đọc cái gì đó. Xong rồi nó bảo :
– Bây giờ mày sẽ nhìn được từ giờ đến lúc gà gáy thì hết. Nhưng mà nhìn thấy gì cũng không được hét, không được nhìn chằm chằm, phải coi như mình chẳng nhìn thấy gì hết.

Đến chừng 11h đêm thì em bắt đầu nghe có tiếng rục rịch, ầm ào phát ra từ trong núi. Nhưng nhìn sang thì hình như thằng D chẳng biết gì, vẫn vô tư ăn xoài, cười nói sảng khoái. Con Ngọc Anh thì như nghe được, chỉ có điều là nó không lộ ra, có vẻ như nó đã quen với chuyện này. Thằng Việt ngồi dịch ngang hàng với em, khẽ nói : “Tới giờ xem phim mày ơi!” Em nghe thế mà lạnh toát cả xương sống, nhưng cũng an tâm phần nào vì có anh em nhà thằng Việt ở đây, con nhà tông không giống lông cũng giống cánh, kiểu gì chúng nó chả có cách, mà con Ngọc Anh còn bình tĩnh thế kia thì chẳng lẽ mình lại không bằng nó. Rồi em lại nhìn sang thằng D, ông con giời kia vẫn điềm nhiên ngồi ăn xoài, bốc phét lên mây. Thằng này đúng là bạn tốt của em nhưng chỉ có điều là nó vẫn ngô nghê, không hay biết chuyện gì xảy ra. Đang ngồi nghĩ vẩn vơ thì con Ngọc Anh lây cái PSP ra cho ku D nghịch, thằng D vẫn cứ hồn nhiên bấm bấm. Được chừng 15′ thì Ngọc Anh quay sang bảo em : “Anh H ngồi yên nhé! Đến rồi đấy!” . Nghe giọng nói trong vắt mà em đứng người, quên luôn cả sợ. Cả ba cũng nhìn ra đường cái, em suýt nữa hét lên khi thấy một đoàn người ngựa, giáp phục ngày xưa chạy ào qua cổng, sau đó là tiếng hô hào, quát tháo và tiếng đánh nhau. Thêm một lúc nữa thì trong vườn và sân nhà thằng Việt lắm điều quái dị xảy ra. Đầu tiên là một vài cái bóng con con, đỏ lừ nhảy loi choi khắp sân, sau đó là một cái đống đen đen như tổ mối cứ đùn dần lên ở góc sân. Thằng D lúc này đã thôi không chơi PSP nữa mà chuyển sang nghịch cái lap Hitachi của thằng Việt. Nhìn chỗ nó ngồi mà em kinh hãi, lạnh run người. Có một đứa bé sơ sinh đỏ lừ như than hoa cháy, đang ngồi trên vai thằng D, sau lưng nó là một đứa con gái chừng 11, 12 đang nghịch tóc thằng D. Nhìn lại xung quanh thì em thấy chỉ có mỗi thằng D là bị trêu, còn em với thằng Việt, Ngọc Anh thì vẫn bình thường. Đến chừng 1h sáng thì con Ngọc Anh kêu buồn ngủ rồi đem chăn xuống cho bọn em, còn nó thì lên phòng nằm. Đêm hôm đó em thức luôn tới sáng, thằng D thì ngủ say như chết, thằng Việt thì ngủ như thường. Kể từ dạo đó em sợ ma hơn hẳn. Buổi đêm về quê cứ nhìn quanh quất, dè chừng. Không biết liệu có đứa nào vuốt tóc mình không.

Sáng hôm sau, em lên khu nhà ông em thì phát hiện ra một chuyện kì lạ, nhà bác B không biết tối qua nhờ ai làm giúp mà đến sáng nay đã cuốc xong thửa đất trồng khoai rồi, mà chỗ đất ấy rộng đến 4 sào, có nhờ người cũng chẳng làm nhanh được đến thế, giờ dân làng đang xôn xao lên vì cái chuyện này.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Kiếm Hiệp: Tầm Tần Ký
Quay lại truyện Đạo sĩ tản mạn kì
BÌNH LUẬN