V lấy ví ra và đặt giữa gối hai đứa. Mình cũng tạm thấy yên tâm phần nào, nhưng mình vẫn không dám ngủ. Mình biết nếu tiếp tục thiếp ngủ chắc chắn sẽ lại bị ma nhập. Nhìn đồng hồ mới chỉ 12h40 phút, nửa đêm về sáng. Mưa vẫn rả rích bên ngoài. Cảnh vật tĩnh mịch, âm u. Đêm nay dài quá….
Mình cố gồng mình, ép cho bản thân không được rơi vào giấc ngủ. Chốc chốc lại liếc mắt về phía cánh cửa phòng ngủ xem có động tĩnh gì không. Những lúc quá mệt, khi mình đang ở ranh giới giữa tỉnh và mơ, mình lại cảm thấy sức mạnh vô hình đó xâm nhập cơ thể. Ba lần mình kháng cự lại được bằng cách tập trung sức mạnh ý chí và cơ bắp để dằn lại. Nhưng đến tầm 2-3 giờ sáng mình lại thiếp đi, và một lần nữa nó lại len lỏi vào cơ thể mình.
Cả căn phòng chìm trong màu xanh biển, tay mình bắt đầu co quắp lại, miệng bị banh ra kêu lên những tiếng kỳ lạ. V đập mình lần hai.
- Lá bùa chỉ bảo vệ được em, không phải anh.
V nói, lúc này đã lo lắng thực sự. Còn trong ruột mình như có lửa đốt, chỉ mong cho trời sáng mau mau. Có lẽ đây là cơn ác mộng rùng rợn nhất mà mình từng trải qua trong đời. Suốt đêm đó mình nửa tỉnh nửa mê chập chờn trong những cơn mơ đầy ma quái.
Sáng hôm sau mình đổ bệnh. Vâng, đổ bệnh thật sự, trong khi cả tuần trước dầm mưa dãi nắng mà vẫn khỏe phây phây. Dì Hồng đến mở cửa nhà cho mình, mình kể cho dì nghe tất cả những gì xảy ra vào đêm qua. Dì chỉ đơn giản gật đầu nhìn mình rồi cười, vẻ mặt đúng kiểu nghe một đứa con nít kể về một câu chuyện ngớ ngẩn. Mình không nghĩ dì tin, mình cũng không trông chờ bất cứ ai tin mình, đơn giản là mình muốn được kể, được trút ra.
Tới đây thì xin được rút gọn, sáng chiều mình đi bản Đôn chơi. Tầm 6 giờ hơn mới về nhà.
Mình quyết định sẽ không ngủ lại trên căn phòng ghê rợn đó nữa. Mình và V vội vã thu dọn đồ đạc để chuyển xuống tầng dưới ngủ với dì mình. Vào phòng dì, mình nằm vật ra trên giường vì bệnh. Sau khi uống thuốc mình nói với V:
- Tối nay mình ở đây chắc không sao đâu.
Dứt lời thì mình nghe tiếng bác Sinh gọi (bác cả của mình). Mình cứ nghĩ bác tới thăm mình thôi, nhưng khi lên lầu gặp mình bác đã ngồi xuống, giọng của bác thì thầm:
- Dì Hồng kể cho bác hôm qua Tin gặp ma phải không?
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Chạy Án