Logo
Trang chủ

Chương 101: Còn thiếu một chút

Đọc to

"Đáng tiếc! Cực kì đáng tiếc, giá mà Quân Mạc Tà chết quách đi có phải tốt hơn không! Để lão thất phu kia cũng đau lòng chết theo luôn đi!" Nguyệt nhi cô nương nghiến răng nghiến lợi nói, khi hay tin Quân Mạc Tà chưa chết, nàng tỏ vẻ vô cùng tiếc nuối, giận dữ.

Trong khoang thuyền, Quân Mạc Tà đang cố gắng lục lọi ký ức, hắn thật sự không hiểu nổi. Trong ký ức của hắn, rõ ràng hắn chưa từng đắc tội với ai có tên như vậy. Thế nhưng sao bây giờ tiểu cô nương này lại nói năng độc địa như thể hắn đã cưỡng gian nàng ta cả trăm lần vậy?

Lưu đại nhân chậm rãi bước tới, trầm ngâm nói: "Nếu đã như vậy, chuyện ta thuê các ngươi ám sát công chúa tạm thời hãy dừng lại. Gân Huyền thú cũng đã thuận lợi thu được, chuyện ở nơi này cũng đã giải quyết xong, các ngươi cũng nên chia nhau rời đi. Đợi một thời gian, ta sẽ nghĩ cách an bài cho các ngươi rời khỏi Thiên Hương quốc. Ha ha... Phần còn lại, ta sẽ hồi bẩm chủ tử, xem lão nhân gia sẽ an bài thế nào, có thể cùng quý đường tiếp tục hợp tác cũng chưa biết chừng. Khi các vị trở về, hãy thay mặt ta vấn an Huyết Kiếm Đường chủ. Đồng thời chuyển lời này tới Đường chủ: "Việc này tuy không thành công, nhưng Nhị gia vẫn vô cùng cảm ơn.""

Khi hắn nói câu cuối cùng, giọng nói đột nhiên trở nên vô cùng trịnh trọng. Hiển nhiên, những lời này chính là hướng về người được gọi là "Nhị gia". Quân Mạc Tà bĩu môi thầm chửi: "Ai mà chẳng hiểu cái tên "Nhị gia" kia chính là Nhị hoàng tử chứ? Còn cố tình ra vẻ thần bí, ta khinh!"

"Đa tạ Lưu đại nhân, tại hạ nhất định sẽ chuyển lời y nguyên như vậy. Còn về việc rời khỏi Thiên Hương quốc, chúng ta tự có cách, xin cáo từ!" Lập tức ba người đứng dậy, ôm quyền hành lễ. "Gân Huyền thú đã đưa hết cho Nguyệt nhi cô nương, ba mươi cái không thiếu một. Sau khi mọi chuyện thành công, mong đại nhân báo cho chúng ta một tiếng. Khi đó chúng ta sẽ tự đến lấy phần của mình."

Lưu đại nhân ha hả cười nói: "Không cần khách khí. Chư vị khi trở về, hãy hỏi giúp ta một tiếng: Chuyện ám sát lần trước ta đã nói qua, không biết Đường chủ đại nhân đã suy nghĩ kỹ chưa? Bất luận thế nào, mong Đường chủ nhanh chóng hồi đáp!"

"Được!" Ba người đồng thanh trả lời, sau đó lần lượt rời đi, chốc lát sau đã khuất vào trong đêm tối. Đám người Lưu đại nhân còn lại cũng không tiễn đưa.

"Nguyệt nhi cô nương, sau khi chuyện đó xảy ra, trong cung đã tiến hành một đợt Đại Thanh Trừ. Nhân thủ của ba vị đại nhân bên phe ta cũng đã bị hao tổn rất nhiều, bất quá, điều này chúng ta cũng không cần lo nghĩ nhiều. Dù sao, việc này vô luận nhìn nhận thế nào cũng chính là do lão Đại muốn làm tới mà thôi. Cho nên bây giờ việc ngươi cần làm là mau chóng thực hiện cho tốt việc mà trước kia chúng ta đã thương lượng, đồng thời cố gắng hết sức cài cắm lại người của mình vào! Chú ý, phải tạo lập một đường dây liên lạc!" Lưu đại nhân hạ giọng liên tục nói.

"Được, về điểm này xin Lưu đại nhân cùng Nhị gia yên tâm. Phía bên ta đã chuẩn bị xong từ lâu, hơn nữa những người được tuyển chọn tất cả đều còn là xử nữ." Thanh âm ôn nhu của Nguyệt nhi cô nương tiếp tục vang lên: "Khanh khách, Lưu đại nhân, nếu không phải vì đại sự của Nhị gia, ngay cả ta cũng muốn vào trong cung dạo chơi vài ngày đó."

"Ha ha, Nguyệt nhi cô nương Quốc Sắc Thiên Hương, làm gì có ai đủ năng lực để cưỡng lại sự hấp dẫn, dụ hoặc của nàng đây?" Lưu đại nhân nở nụ cười, hạ giọng nói: "Nhị gia đã căn dặn, đối với việc sử dụng gân Huyền thú làm nỏ, phải tiến hành nhanh một chút, để bất cứ khi nào cần cũng có thể dùng, không được trì hoãn thêm nữa. Còn về chuyện này, trước mắt phong ba đang nổi dậy, tất cả ánh mắt đang đổ dồn vào chúng ta, vì vậy chúng ta bây giờ cũng không tiện ra mặt, cho nên mọi việc bây giờ xin giao lại toàn bộ cho Nguyệt nhân huynh chủ trì."

Nguyệt nhi cô nương cũng khó xử đáp: "Chuyện này ta đương nhiên hiểu được, nhưng với một lượng lớn gân Huyền thú hiếm thấy thế này, nếu sử dụng cương thiết thì e là không đủ số lượng cần thiết để chế tạo. Mà lại không thể tìm đến Thần Binh Phổ trong kinh thành nhờ chế tạo được. Thần Binh Phổ hiển nhiên tay nghề cao, kinh nghiệm lâu năm, đứng đầu Thiên Hương quốc, nhưng đáng tiếc là "cây to đón gió", tin tức rất dễ dàng bị tiết lộ ra ngoài. Trước mắt, chỉ còn một cách duy nhất, đó là hợp tác với xưởng chế tạo trường binh đệ nhất của Giang Nam - Triệu gia. Ở lần bán đấu giá đợt trước ta đã phái người đi liên hệ với họ rồi, tuy nhiên cho tới bây giờ vẫn chưa thấy câu trả lời của bọn họ."

"Tốt, việc này càng làm nhanh càng tốt, cho dù trả thù lao gấp đôi cũng được, bằng bất cứ giá nào cũng phải hoàn thành cho sớm."

Lưu đại nhân trịnh trọng nói tiếp: "Những vật như thế này, đối với tương lai của chúng ta sẽ có vai trò quyết định tới Đại Cục. Nhị gia đã phải bỏ một cái giá rất lớn, đồng thời mạo hiểm cho người của Huyết Kiếm Đường xuất thủ, mới có thể lấy được số gân Huyền thú này, vì vậy ngàn vạn lần tuyệt đối không thể để xảy ra một chút sơ suất nào cả."

"Điều này ta tự nhiên hiểu được." Nguyệt nhi cô nương nhẹ nhàng cười hỏi: "Lưu đại nhân, không biết việc trước đây Nhị gia nhận lời giúp ta, đã có kết quả gì chưa?"

Âm thanh trả lời của Lưu đại nhân có phần xấu hổ: "Nguyệt nhi cô nương, lão Quân Chiến Thiên hiện vẫn là Đại Tướng trụ cột của quân đội Thiên Hương quốc, ngươi nghĩ ám sát lão nói là làm được dễ dàng sao? Cho dù là Huyết Kiếm Đường Đường chủ, ngay cả công chúa, hoàng tử lão cũng dám cho người bắt giữ tra hỏi, vì thế về chuyện này, cho tới bây giờ vẫn đang do dự chưa đưa ra quyết định!"

"Vậy nếu chúng ta dùng người của Nhị gia tung tin, vu cáo, nói rằng Quân Chiến Thiên có ý mưu phản, nhân dịp Quân lão tặc vừa mới đại náo kinh thành xong, Bệ Hạ chắc đang còn tức giận, ta nghĩ chắc chắn sẽ có hiệu quả bất ngờ!" Nguyệt nhi cô nương âm thanh vô cùng phẫn hận nói tiếp: "Ta dù có nằm mơ đều nghĩ đến ngày Quân lão tặc nhà tan cửa nát, hơn nữa lại có một dịp tốt thế này, tại sao Nhị gia lại bỏ qua dễ dàng như vậy!"

"Chuyện này không thể làm bừa được!" Lưu đại nhân lập tức khẳng định, "Nếu muốn động thủ với Quân Chiến Thiên, cần phải huy động ít nhất một nửa quân đội của Thiên Hương. Chúng ta chỉ có thể đối phó một mình Quân Chiến Thiên, tuyệt đối không thể nhằm vào các phe phái khác. Nhị gia không muốn vì việc này mà làm cho Thiên Hương quốc tan đàn sẻ nghé."

"Quân lão tặc làm ta nước mất nhà tan, người thân ly tán, nghe ngươi nói như vậy, chẳng lẽ..." Nguyệt nhi cô nương giọng nói tràn đầy thất vọng: "Nếu Nhị gia hắn không thể thay ta trả mối thù này, như vậy còn hợp tác làm gì nữa?"

"To gan!" Lưu đại nhân lớn tiếng quát, nhưng ngay sau đó lại hòa nhã nói: "Nguyệt nhi cô nương, việc này dù gì cũng không thể hấp tấp được. Huyết Kiếm Đường hiện tại vẫn đang chờ đợi, đến lúc mọi chuyện của họ ở Vũ Đường Đế Quốc làm xong xuôi, các vị đương gia hội họp, đến lúc đó, Nhị gia tất nhiên sẽ có biện pháp làm bọn hắn đi vào khuôn phép. Ba vị Đường chủ của Huyết Kiếm Đường, có thể tất cả bọn họ đều là Thiên Huyền cao thủ, nhưng thần bí nhất chính là lão đại của bọn họ. Nghe đồn hắn là Chí Tôn Thần Huyền siêu cấp cao thủ trong truyền thuyết! Người như vậy đối phó với một lão Quân Chiến Thiên, tuyệt đối không có khó khăn gì. Mà đâu cần nói xa xôi, Quân Chiến Thiên bây giờ đã gần đất xa trời, thôi thì cho lão ta vài tháng, kéo dài chút hơi tàn thì tính là gì?"

Nguyệt nhi cô nương hừ một tiếng, bản thân vẫn có chút giận dữ, nhưng cũng không nói thêm nữa.

Quân Mạc Tà trong lòng chấn động! Bọn họ ngang nhiên ở đây bày mưu ám sát ông nội mình! Mà tổ chức sát thủ "Huyết Kiếm Đường" kia, ba vị Đường chủ đều là Thiên Huyền cao thủ! Càng kinh người hơn chính là một trong ba người đó lại là Chí Tôn Thần Huyền siêu cấp cao thủ chỉ có trong truyền thuyết mà thôi! Bị dọa như vậy, mặc dù hắn cả người đang ở trong nước, làm mặt hồ đang vô cùng tĩnh lặng xuất hiện một chút bọt khí nổi lên. Thanh âm mặc dù rất nhỏ, bình thường không thể nghe thấy được, nhưng Quân Mạc Tà trong lòng vẫn thầm than không ổn!

"Ai?" Chỉ nghe một tiếng quát lớn, sau đó vang lên tiếng hô lớn: "Dưới hồ có người!" Hành tung đã bị phát hiện!

Quân Mạc Tà không kịp nghĩ nhiều, thân hình vừa động, hai chân hung hăng đạp mạnh xuống đáy thuyền, cả người nhất thời giống như một Ngư Tiễn cực đại từ đáy thuyền bắn nhanh ra ngoài, cấp tốc bơi về phía xa.

Oanh! Một tiếng nổ mạnh vang lên, tầng trên của chiếc thuyền hoa lập tức nát vụn, một người toàn thân phát ra kim quang rực rỡ từ trong vụ nổ bay ra, hướng lên khoảng không phía trên, bay cao khoảng năm trượng! Hai mắt nhanh như Thiểm Điện, đảo qua xung quanh một lượt, ngay lập tức đã phát hiện thân ảnh Quân Mạc Tà ở dưới đáy hồ đang cấp tốc bơi đi.

Kim quang chợt lóe, hắn đáp xuống thuyền, thuận tay đoạt lấy cây sào trúc trong tay người lái thuyền. Xoạt một tiếng, tựa như một tia chớp đen mang theo Huyền Khí màu vàng nhạt xung quanh, cây sào trúc phi mạnh ra, bắn về phía thân ảnh Quân Mạc Tà ở đáy hồ. Đồng thời, cả người hắn Lăng Không Phi Thân theo hướng sào trúc bay đi, rất nhanh đuổi theo phía sau, thân ảnh hắn trong gió phất phơ, kim quang lấp lánh, giống như Thiên Thần Hạ Phàm.

Đúng là vị Lưu đại nhân kia!

Kim Phẩm đỉnh cấp! Chỉ cần tiến thêm nửa bước là trở thành Địa Huyền cao thủ.

Quân Mạc Tà nhanh như chớp bơi ra xa, đột nhiên cảm giác trên đỉnh đầu áp lực cực mạnh. Nước hồ xung quanh đột nhiên cũng giống như ngưng tụ lại, đồng thời cảm thấy một mối nguy cơ cực lớn trong nháy mắt bao phủ lấy mình. Ngay lập tức hắn cảm thấy sởn gai ốc!

Cũng không quay đầu lại, Quân Mạc Tà cảm giác vô cùng rõ ràng, cỗ lực lượng nguy hiểm này nhắm thẳng vào ngực hắn mà lao đến. Nếu như bị đánh trúng, chắc chắn trên ngực sẽ có thêm một lỗ thủng cực to! Đến lúc đó, chỉ sợ sẽ Xuyên Việt thêm một lần nữa, nếu như bản thân hắn vận khí tốt!

Trong tâm trí máy động, trong nháy mắt toàn bộ công lực bạo phát, Khai Thiên Tạo Hóa Công tận lực triển khai, ngay lập tức cảm giác áp lực xung quanh giảm xuống. Hắn gồng mình hết sức, toàn bộ phần ngực cong lại, lưng nhô mạnh ra sau, toàn bộ eo uốn cong, cả người liền biến thành một hình chữ "S" thật lớn. Trông thân ảnh hắn vô cùng kinh dị, Tiền Vô Khoáng Hậu!

Xoẹt! Cây sào trúc dài lướt sát qua da thịt Quân Mạc Tà, theo phần eo đi xuống. May mắn thay, nó chỉ xuyên qua quần áo, ngay cả khố mặc bên trong cũng bị rách toác ra, sau đó cắm sâu vào đáy hồ.

Quân Mạc Tà chỉ cảm thấy đùi mình chợt tê lạnh, một trận đau đớn từ đùi truyền tới, nhất thời một vài sợi lông chân bị kéo đứt ra lơ lửng trong nước. Nếu cây sào trúc này chỉ lệch đi nửa tấc nữa, e rằng Mạc Tà hắn bây giờ đã đi chầu Diêm Vương lão nhân gia rồi. Nghĩ như vậy làm hắn không khỏi cảm thấy tê dại cả da đầu.

Sào trúc dài quá hai trượng, nhưng may mắn là sương mù trên mặt hồ rất nhiều, cho nên ngọn sào trúc cũng chỉ nhô cao hơn mặt hồ một chút mà thôi.

Quân Mạc Tà sau khi tránh được đòn tấn công này, cũng không vội vàng vọng động, bởi vì cả quần áo và một bộ phận da thịt hắn đang bị cây sào kia ghim lại. Tay phải vừa lật, Phi Đao liền xuất hiện, một đao chém ra, "Xoạt" một tiếng, cả người nhất thời tự do trở lại. Hai mảnh y phục tựa như hai con bướm, tách ra hai bên, chỉ còn lại một cơ thể trắng muốt trong hồ. Nếu là nữ tử, thật làm người ta mê chết mất.

Trên bầu trời, người kia toàn thân mang theo kim quang xuất ra một chiêu cực mạnh đánh xuống dưới. Tuy còn chưa đánh tới mặt hồ, nhưng đã làm cho mặt hồ nổi sóng, sau đó hình thành một vòng xoáy cực lớn, từ từ khoét sâu đáy hồ. Uy lực cực mạnh của đòn này làm cho ngọn sào trúc đang cắm sâu trong bùn cũng không khỏi lay động.

Quân Mạc Tà ở đáy hồ, cố gắng mở to hai mắt nhìn bóng người đang từ phía trên đánh xuống, trong lòng hừ lạnh. Đột nhiên cả người mượn lực cố gắng, mạnh mẽ phi lên mặt hồ.

"Khoan... Không vội, tội gì mình phải lên." Hắn làm gì ngu tới mức đối diện cùng một Thiên Huyền đỉnh phong cao thủ liều mạng? Muốn liều mạng cũng phải có thực lực!

Thân mình đang như một mũi tên phi nhanh lên mặt hồ, trong chớp mắt, đột nhiên tay trái hắn đẩy mạnh, một đạo thủy tiễn mạnh mẽ lao ra khỏi mặt hồ, bắn thẳng về phía bóng người đang từ trên đánh xuống. Tay trái nắm lấy sào trúc, cả người xuống thế Thiên Cân Trụy, đồng thời bơi nhanh hướng về phía bên trái. Khai Thiên Tạo Hóa Công toàn lực vận chuyển, "Ông" một tiếng, toàn bộ phần thân sào trúc đang ngập trong nước bị uốn cong hết cỡ, phát ra những tiếng "Kẹt kẹt", giống như âm thanh người ta nghiến răng vậy.

Đến khi sào trúc cong hết cỡ, toàn bộ sức lực dưỡng khí của Quân Mạc Tà cũng đã hết, hắn ngay lập tức buông tay, cả thân hình trắng muốt mượn lực bơi nhanh ra xa. Toàn bộ cây sào chịu một phản lực cực mạnh, "Ông" một tiếng bắn ngược lên khỏi mặt hồ.

Dị Thế Tà QuânQuyển 2: Thiên Hương Phong Vân.

Đề xuất Tiên Hiệp: Vĩnh Hằng Quốc Độ (Dịch)
Quay lại truyện Dị Thế Tà Quân
BÌNH LUẬN