Logo
Trang chủ
Chương 103

Chương 103

Đọc to

Sáng hôm sau tỉnh giấc, tôi chỉ thấy một bầu trời trong xanh, không một gợn mây. Hóa ra cả đêm tôi đã nằm trên sân thượng. Toàn thân mệt nhoài vì sương đêm ngấm vào người. May mà không có cơn gió độc nào ghé thăm, không thì... Cố lết cái thân tàn ma dại xuống nhà, bố mẹ đã đi làm hết. Họ không biết rằng chỉ một đêm thôi, tôi đã biến thành một con người khác, một con người tự hủy hoại bản thân vì đàn bà...

Vớ lấy cái điện thoại nằm lăn lốc trên giường, tôi gọi cho thằng bạn ngồi cùng bàn đại học nhờ nó điểm danh hộ:

- Alo! Triệu à, mày tí điểm danh hộ tao nhé. Hôm nay tao nghỉ.

- Đi học đi! Hôm nay có bài thu hoạch môn Kỹ Thuật Số đấy, mày không nghe thầy bảo ai không có bài là cấm thi à!

- Kệ. Cấm thì cấm. Năm sau học lại cũng được. Hôm nay tao mệt lắm...

Tôi nghỉ học là có nguyên do. Đã lâu rồi tôi không ra thăm mộ chị, vả lại sau bao năm chị không về, đêm qua chị đã về với tôi. Tôi không hiểu hành động "chụm tay lại và đặt vào trái tim" của chị là gì, nên hôm nay quyết định đi thăm chị. Vệ sinh cá nhân xong, tôi ghé qua bàn thờ chị, thắp cho chị mấy nén nhang và thông báo hôm nay tôi sẽ đến thăm nhà chị. Đứng ngắm chị một hồi lâu, mắt đỏ hoe. Nhìn đồng hồ thì cũng đã đến giờ khởi hành.

Nơi yên nghỉ của chị cách nhà tôi chừng 20km, nhưng đó là đường quốc lộ. Còn phải đi một đoạn đường đất nữa mới tới nơi. Nhà tôi cũng gần mặt đường nên không khó gì để kiếm một bác xe ôm:

- Bác, bác có chở xe ôm không?

- Có chứ. Cả sáng nay chưa có khách nào. Thế cậu định đi đâu?

- Cháu đi ra đằng kia, 20 cây số đầu là đường quốc lộ, còn đoạn sau là đường đất khó đi lắm. Bác có chở được không?

- Thế này đi, 20 cây số đầu tôi tính theo giá bình thường, còn đoạn đường đất cậu trả thêm một chút được không?

- Dạ được bác ạ!

- Vậy thì mình đi luôn chứ cậu?

- Vâng, bác đưa cháu cái mũ bảo hiểm!

Ngồi trên xe chạy bon bon đến nơi chị yên nghỉ mà trong lòng thấp thỏm không yên, mong xe chạy thật nhanh để tôi được đến bên chị. Cũng phải mất khá nhiều thời gian mới đi hết đoạn đường quốc lộ, vì xe của bác xe ôm bị hỏng. May sao tiệm sửa xe lại gần đó nên sửa nhanh chóng rồi tiếp tục lên đường. Có lẽ chị đã phù hộ độ trì cho tôi đi đường bình an, gặp hoạn nạn thì có quý nhân giúp đỡ.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Lên Núi Cấm Săn Rắn Hổ Mây - William
Quay lại truyện Đơn phương
BÌNH LUẬN