Về đến nhà, việc đầu tiên tôi nghĩ đến là phải đi gặp Dung (bạn thân của Ngọc Hiếu hồi cấp III và là trưởng nhóm ăn chơi, một trong những thành viên sexy nhất, nói chuyện dâm nhất...) để đính chính lại sự thật là có phải em đi lấy chồng nhưng không hạnh phúc và chồng em đã biến chất, cờ bạc, rượu chè hay không? Cũng may là Dung học gần nhà như tôi nhưng Dung và tôi không học cùng trường, Dung học ở một trường trung cấp ở gần nhà.
Nói thật là trong cái nhóm ăn chơi hồi cấp III, tôi không lưu số điện thoại của ai trong máy cả, ngoại trừ số của em ra, nhưng giờ đây em đã thay số mất rồi. Biết thế hồi ấy cứ lưu hết vào, giờ đỡ phải đi xin cho ngại cái mặt ra... Đi xin số kiểu gì bọn nó cũng hỏi là xin để làm gì? Bọn bạn trong lớp biết thừa là tôi không bao giờ nói chuyện với Dung, giờ lại đi xin số kiểu gì chúng nó cũng sinh nghi! Nếu là tôi của mấy năm trước dù chết tôi cũng không xin số Dung, nhưng giờ đây tôi không thể dửng dưng được nữa... Tôi cần vứt bỏ đi cái tính ngại ngùng đã theo tôi suốt bao năm, ví cái tính đấy là tôi đã mất em... Nên giờ đây tôi cần mạnh mẽ hơn. Tôi không thể như vậy được nữa... Vì thời gian nó không chờ đợi tôi nữa rồi...
...
Trong cái lớp đại học mà tôi đang theo học có một anh bạn học cùng lớp với tôi hồi cấp 3. Tôi ít khi nói chuyện với anh bạn này vì tôi và anh ta không hợp tính nhau cho lắm... Nhưng vì em, tôi phải cố nhịn để xin được số điện thoại của Dung... Các bạn sẽ thắc mắc là sao tôi không gọi điện cho ai đó trong lớp cấp 3 rồi xin cũng được, chứ sao phải đi gặp anh bạn này để xin làm gì? Tôi sẽ giải đáp thắc mắc đó luôn đây. Đó là trong lớp tôi ít người lưu số điện thoại của nhóm ăn chơi mà bọn lớp tôi đặt tên cho nhóm này là "G6". Còn cái anh bạn mà tôi xin số điện thoại của Dung từ anh ta thì anh ta là một trong những thằng con trai không bình thường trong lớp tôi. Khi giờ ra chơi ít ỏi đến, bọn con trai lớp tôi thường ra ngoài cửa lớp nói chuyện linh tinh, ngắm gái... Còn anh ta thì ở trong lớp ngồi nói chuyện với G6 và ăn những đồ ăn vặt của G6 mang đi. Nói thật là tôi ghét anh ta kinh khủng, mình là con trai mà sao phải chơi chung với bọn con gái làm gì... Vì thế mà trong lớp học đại học tôi chả bao giờ nói chuyện với anh ta...
- Hey! Duy... vẽ xong mấy bản vẽ kỹ thuật chưa? – Tôi xà đến ngồi cùng anh bạn tôi định xin số Dung khi sắp chuẩn bị vào tiết 1 trên giảng đường.
- Ờ! Sắp xong! – Các bạn không biết cái vẻ mặt của anh ta như thế nào đâu, nhìn chướng mắt kinh khủng. Tôi mà không nhịn nhục vì em thì tôi đã cho anh ta một đấm rồi...
- Thế à! Tớ cũng sắp xong rồi!!
- Ừm!!
- À! Duy này! Dạo này còn liên lạc với nhóm G6 không?
- Vẫn!! Sao?
- Không biết giờ trưởng nhóm G6 như nào nhỉ? Lâu rồi không có tin tức về ẻm ấy!
- Thì nó vẫn vậy! Chả khác là bao?
- Thế hả? À cậu có số điện thoại của D không, cho tớ đi! Lâu không nói chuyện với D?
Anh ta chần chừ một lúc rồi mới đưa cho tôi số điện thoại của D vì anh ta cũng là con người mà, mà con người thì hay có tính đa nghi phải không các bạn...
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Phượng Hoàng Trung Đô