Logo
Trang chủ
Chương 114

Chương 114

Đọc to

Tôi phóng xe đến nhà mẹ đẻ của em để gặp em, vì lần trước chat với Vân, nghe Vân nói là chồng em cờ bạc nên đã đuổi em về nhà mẹ đẻ... Con đường đưa tôi đến nhà em sao ít giao thông qua lại một cách lạ kỳ, liệu đây có phải là điều ngẫu nhiên của cuộc sống, hay ông trời đang tạo cơ hội để tôi chuộc lại bao nhiêu tội lỗi của mình? Tôi vít ga thật nhanh để đến nhà em...

Đứng trước cửa nhà mẹ đẻ của em, bao nhiêu ký ức trong tôi ùa về... Hình ảnh hai cậu bé lớp 8 đang thập thò phía bên kia đường để chờ một cô bé trong ngôi biệt thự ra để tặng quà nhân ngày lễ tình yêu... Hai cậu bé đó ngây thơ, trong sáng, và không biết gì nhiều về cuộc sống bon chen này... Hai cậu bé đó một là tôi, hai là bạn thân của tôi... Và mấy năm sau, tại nơi này, chỉ còn lại một cậu bé đã lớn khôn, nhưng bên trong lòng cậu bé ấy có rất nhiều tội lỗi... Đang đứng đợi cô bé mà năm xưa cậu bé đem lòng yêu ra để thú tội...

- Dạ! Cháu chào bác! Bác cho cháu hỏi Hiếu có nhà không ạ! – Mẹ của em ra mở cửa khi tôi đến nhà em.
- Hiếu nó ở nhà chồng nó mà cháu! Mà cháu tìm Hiếu có việc gì vậy!
- Cháu... Cháu... Tưởng... – Tôi định nói là em đã bị chồng đuổi về nhà mẹ đẻ, nhưng tôi nghĩ lại là chắc mẹ em biết em bị chồng đuổi về nhà mẹ đẻ, nhưng mẹ em muốn giữ kín vì thể diện của em với mọi người. Mà chuyện này có nhiều người biết đâu... Tôi cũng tình cờ biết thôi... Mà một lý do nào đó em đã về nhà với thằng chồng biến chất. rồi cũng nên...
- Cháu tưởng gì???
- À! Không có gì bác ạ! Cháu ở trên HN mới về nên muốn gặp Hiếu thôi ạ! Bạn bè lâu lắm không gặp nhau! – Tôi bịa ra là tôi học trên HN.
- Thế hả! Hiếu nó ở bên nhà chồng đó, cháu có cần bác dẫn sang không?
- Dạ! Thôi không cần đâu bác ạ! Cháu tưởng Hiếu ở nhà mẹ đẻ nên cháu qua chơi... Chứ để khi khác cháu qua nhà của Hiếu... Cháu có tí việc... Cháu chào bác!

Nói dối là có việc, chứ thực chất tôi qua nhà chồng em luôn... Vì tôi đang cần gặp em gấp... Nếu để sang ngày mai, thì bản chất nhút nhát trong tôi lại ùa về, lúc đó không dám chắc tôi còn dũng khí để đi gặp em nữa hay không? Tôi quay đầu xe để đến nhà chồng em... Cũng không khó để tôi đến được đó, vì lúc tôi cùng bọn lớp đi đầy tháng baby của em cho đến bây giờ tôi vẫn nhớ đường đến nhà chồng em...

Tôi phóng xe thật nhanh đến khu nhà chồng em, nhưng khi đến đấy rồi, tôi lại đi chầm chậm lại... Có lẽ là tôi đang run chăng?... Nếu lần khác mà có cảm giác thế này, thì tôi bỏ cuộc luôn... Ai nói là tôi hèn nhát thì tôi cũng chịu hết...

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: (Chuyện tình cảm 99%) Mùa hè năm ấy
Quay lại truyện Đơn phương
BÌNH LUẬN