Logo
Trang chủ
Chương 115

Chương 115

Đọc to

"Tôi không thể lùi bước được nữa... Tôi cần can đảm hơn để sau này, nếu không đến được với em và đến với một cô gái khác, tôi sẽ là chỗ dựa vững chắc cho người con gái của mình... Còn bây giờ, tôi cần thú tội với em trước đã..."

"Nơi em cùng chồng sinh sống là một khu chỉ dành cho những người lắm tiền, vì ngay cả tiền mua đất để xây nhà, ngay trong mơ tôi cũng không dám mình có thể mua được mảnh đất ở đây. Mà những ngôi nhà được xây lên ở đây toàn biệt thự, và trồng quanh là những cây lộc vừng đáng giá hàng tiền tỷ... Vì thế mà ở đây mới chỉ mọc lên lác đác một số biệt thự... Trong đó, nhà chồng em nằm trong số đó... Chỉ còn vài chục mét nữa thôi là tôi đến được nhà chồng em rồi... Tôi cũng lo lắng không kém... Nhỡ đâu em không có nhà, hoặc em và chồng em đều có nhà thì tôi sao thú tội được với em chứ... 10 mét... Rồi... 5 mét... Tôi đi xe máy với tốc độ của người đi xe đạp... Và kia rồi... Em đang phơi quần áo cho baby của em, tôi ở ngay sau phía em nên em không thể biết được sự xuất hiện của tôi... Bóng dáng đó... Cho dù không nhìn thấy mặt, nhưng tôi không thể nào quên được bóng dáng đó... Em của tôi... Mai Ngọc Hiếu bé bỏng của tôi, người con gái đã yêu tôi bằng cả trái tim mà tôi đâu có hay kia rồi... Em ơi... Anh đây... Lê Ngọc Sơn... nhút nhát của em đến rồi đây..."

"Tôi cứ đứng nhìn em mãi không thôi... Mãi cho đến khi em tình cờ quay người lại thì em mới biết được sự xuất hiện của tôi, vẫn là hình ảnh của nhiều năm trước, đó là khi gặp tôi em đều nhoẻn miệng cười với tôi, dù có bất kì chuyện gì xảy ra thì nụ cười của em cũng hiện hữu trên đôi môi của em không bao giờ tắt..."

"- Ơ! Sơn... Sao cậu lại ở đây?"

"- Tớ đến thăm Hiếu, lâu rồi bọn mình không gặp nhau nhỉ?"

"- Chẹp! Chẹp! Sao Tôm lại đến thăm Rồng thế này! Lạ lắm đó nha! – em vẫn hồn nhiên như là chưa có chuyện gì xảy ra vậy, em giữ cảm xúc thật tốt... Có lẽ em nên đi đóng phim ^^!"

"- Hiếu vẫn vui tính như xưa nhỉ, mình có chuyện muốn nói với Hiếu nên mới đến đây!"

"- Hì hì! Tớ vẫn vậy, làm mẹ rồi mà không bỏ được cái tính ấy... híc... híc... Mà thôi Sơn vào nhà đi, chả nhẽ lại đứng trước cổng nói chuyện sao?"

"Vừa dứt lời em lon ton chạy ra chỗ phơi quần áo để phơi nốt một số quần áo chưa phơi... nhìn dáng em chạy làm tôi phì cười... Em đúng là cô vợ bé bỏng và đáng yêu tôi thầm có được... Còn tôi thì dắt cái xe máy vào trong sân..."

"- Hiếu để mình giúp một tay cho nhanh!"

"- Á à! Muốn thể hiện galang hử! Đây cầm lấy cái này phơi đi – em cúi người xuống chậu quần áo và lấy mấy cái mắc-xi-mai-zơ đưa cho tôi..."

"- Hiếu... Mình... Mình..." – Tôi đỏ lựng mặt và tay không ngừng gãi đầu gãi tai...

"- Đấy! Có mỗi thế thôi mà cũng không làm được. Thôi Sơn vào phòng khách đợi tớ đi... tớ làm một tí rồi vào sau."

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Linh Vũ Thiên Hạ
Quay lại truyện Đơn phương
BÌNH LUẬN