Logo
Trang chủ
Chương 18

Chương 18

Đọc to

Tối hôm đó tôi bị ăn một trận đòn no nê thay cho bữa cơm tối vì cái tội làm thóc ướt và mẹ TT đã sang mách với mẹ tôi, tôi bị ăn đòn mà ngay cả bố tôi cũng không can được.
- Mẹ... Ơi đau quá... Con biết... Lỗi rồi... Hu... Hu
- Lần sau còn mải chơi nữa không? Mày làm gì mà để hàng xóm nói tao không ra gì thế hả? Con với chả cái.
- Hu... Hu... Con biết lỗi rồi, con đau lắm... Hu... H... U
Cứ thế, sau mỗi câu hỏi là tôi bị quật 1 roi, mẹ cũng khóc theo tôi, đến bây giờ khi đã trưởng thành rồi tôi mới biết là lúc đó mẹ đánh tôi không có ác ý gì cả, mẹ đánh tôi để tôi nên người mà thôi, các cụ có câu: "Yêu cho roi cho vọt, ghét cho vọt cho thương". Mẹ ơi, con xin lỗi mẹ, mẹ biết không, lúc nhỏ khi bị mẹ đánh con đã chửi thầm mẹ là "bà điên", "bà phù thủy" và hơn thế nữa, lúc đó con còn quá nhỏ để có thể hiểu được nỗi lòng của mẹ, để giờ đây khi con viết ra những dòng chữ này cho bạn bè con, những độc giả mong đợi tác phẩm này của con thì con mới dám nói ra tâm sự này, mẹ ơi, con là con trai không tình cảm bằng con gái được, mặc dù con không nói ra nhưng trong lòng con vẫn yêu mẹ lắm!!!

Sau cái vụ hôm đấy TT không còn sang nhà tôi chơi nữa, chắc là nó bị mẹ cấm không cho chơi với tôi, nhiều lúc tôi muốn sang nhà nó gọi nó đi chơi nhưng tôi lại thôi. Lại một lần nữa nhà tôi chuyển nhà do không thích hợp sống ở đây, ngày mà nhà tôi chuyển đi cũng không thấy nó sang, định nói lời xin lỗi và chia tay nhưng tôi vẫn không dám sang gọi nó ra, tôi cá là nó muốn ra để từ biệt tôi lắm nhưng mẹ nó không cho ra mà thôi, chả biết nó có đứng trên lầu nhìn tôi như lúc tôi mới chuyển đến nữa không.
Nhà tôi chuyển đến thuộc một khu vực trong xã cách nhà cũ không xa lắm chỉ tầm 3km mà thôi, nhưng suốt 5 năm tôi không hề sang nhà em để nói câu xin lỗi em, nhưng ông trời đã thương tôi, cho tôi gặp em, tôi vẫn còn nhớ hôm đấy tôi ra phụ mẹ bán hàng, đang lúc đông khách thì có một giọng nói quen thuộc vang lên:
- Con chào mẹ Thu ạ! Mẹ có nhận ra con là ai không ạ?
- Ai như con bé TT phải không? - Mẹ tôi ngờ ngợ.
- Con TT nè mẹ! Mẹ dạo này khỏe không, mẹ buôn bán tốt chứ?
Tôi đứng nhìn em, TT của tôi kia sao, sao em khác quá vậy, mái tóc đen của em bây giờ chuyển sang râu ngô rồi.
- Ừ... Mẹ khỏe, thế TT nhận ra ai đây không? - Mẹ chỉ sang phía tôi.
- Có phải anh Cu Đỉn không ạ, em chào anh ạ - Em nhanh nhảu trả lời.
- Cái con bé này, giờ ai gọi là Cu Đỉn nữa!!!
Tôi quá bất ngờ chưa nói được gì, chỉ thầm nói trong đầu:
"Chào em, cô bé hàng xóm đáng yêu".
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Bí Ẩn: Nam Hải Quy Khư - Ma Thổi Đèn
Quay lại truyện Đơn phương
BÌNH LUẬN