Tuổi thơ của tôi và cô bé hàng xóm khép lại, tôi bắt đầu viết về đúng chủ đề "Đơn Phương" mà mình đã đặt tên cho câu chuyện. Nhưng thú thật, tôi chưa biết bắt đầu từ đâu cả. Vậy nên, tôi mạn phép kể cho các bạn nghe về lần đầu tiên tôi đi "chát" nhé. Đó là một ngày của năm tôi học lớp 8, cũng là năm tôi bắt đầu mối tình yêu đơn phương của mình.
- Hey.. !!! Sơn Xì (tên tôi là Sơn, biệt danh là Xì, mọi người hay gọi là Sơn Xì) ơi.. Đợi tao với!!! Làm gì mà đi nhanh thế???
- Có chuyện gì vậy mày??? - Tôi vừa nói vừa tiến đến nhà gửi xe.
- Mày còn tiền không???
- Ừ.. Còn.. Sao hả mày???
- Còn bao nhiêu???
- Một ngàn đồng chẵn.. Sao, định vay hả??
- Không.. !!? Tao cũng có một ngàn, tao với mày vào quán internet chơi đi, mỗi thằng được nửa tiếng đấy (hồi đó 2k 1 tiếng)
- Tao có biết chơi gì đâu, chả nhẽ vào nghe nhạc.. Mà tao sợ mẹ tao lắm, nhỡ mẹ tao bắt được có mà xong phim...
- Mẹ cái thằng sợ chết, đàn ông con trai gì mà sợ mẹ, mày không nghe cô giáo nói à: "Con trai mà không biết chơi điện tử là có vấn đề đấy".
Nghe nó "kích đểu", máu sĩ trong người tôi nổi lên:
- ĐM, đi thì đi.. Sợ gì!!!
---
Hai thằng chúng tôi đạp thục mạng để tới quán internet cách cổng trường không xa. Vừa vào quán, thằng bạn tôi đã lên tiếng:
- Anh ơi còn máy không vậy??
- Ừ.. Còn em à, hai em ngồi máy 14, 15 đi - Anh chủ quán nói với 2 chúng tôi.
- Hai em chơi bao nhiêu???
- Nửa tiếng anh ơi!!!