Logo
Trang chủ
Chương 39

Chương 39

Đọc to

Nghe nó dọa tôi cũng thấy sợ, nó về mất tôi biết làm thế nào. Buộc tôi đành kể hết cho nó:

- Thì lần trước tao có kể với mày là nàng rủ tao đi ăn chè đấy, hôm thứ 5 vừa rồi tao với nàng đi.

- Đ.M đánh lẻ hả, có cái ăn mà không rủ tao, mày nhớ mặt tao đấy!! - Nó xị mặt quay đi, y như trẻ con đấy.

- Nàng hẹn tao chứ có hẹn mày đâu, mà cho mày đi chỉ tổ phá đám chứ được cái bộ gì.

- Câm ngay.. Tặng quà đi rồi còn về!!

Bọn tôi nấp sau bụi cây cách nhà nàng không xa, có thể nhìn thấy mọi hoạt động của nhà nàng. Bỗng nhiên cửa nhà nàng mở ra và có một người phụ nữ đi ra.

- Ô.. hô. Có người ra rồi kìa, hình như là ô-sin nhà Ngọc Hiếu hay sao ấy - Thằng Tân nó phát biểu.

- Ô-sin cái đầu mày ấy, nhìn ăn mặc thế kia mà bảo là ô-sin à, chắc là mẹ nàng ấy!!

Nhưng mẹ nàng cứ đứng trước cửa nhà mà không chịu đi đâu, cứ đứng ở trước cửa làm gì đó, hình như là gọi điện thoại thì phải. 10' rồi 20' qua đi, mẹ nàng cứ đứng ở đấy mà không chịu đi, thằng Tân nó không chịu đựng được nữa, nó giục tôi:

- Mày ra mà tặng đi, đứng ở đây muỗi cắn sưng chân tao rồi.

- Nhưng mà tao sợ lắm, mẹ nàng cứ đứng kia ai mà dám.

- Úi xời sợ cái gì, cứ ra đi rồi bảo là: "Bác cho cháu gặp bạn Ngọc Hiếu có tí việc".

- Thôi tao sợ lắm, hay mày ra tặng hộ tao nhé!!

- Mày có bị ấm đầu không, quà là của mày mà chứ có phải của tao đâu, tao tặng quà nó, nó yêu tao thì sao, mày dám không?

-...

- Mày có định tặng không thì bảo tao!!!

- Tao.. ngại.. lắm

- Rách việc với mày quá, như thế này thì làm sao có bạn gái được, không tặng thì đi về.

- Ừ.. Đi về đi.. híc.. híc..

Cả đêm 14-2 tôi thức trắng, tôi không thể chợp mắt được, tôi chỉ nghĩ tới nàng, nghĩ lại những việc đã xảy ra với nàng. Mới đây thôi nàng còn tặng quà tôi, còn tôi thì sao, chỉ vì tôi quá nhát gan, không dám vượt qua rào cản đó là mẹ của nàng, để tặng quà nàng, liệu tôi có phải là con trai nữa không? Con trai thì sao nhỉ?? Con trai khi đã được 1 người con gái tặng quà đã là một điều không bình thường rồi, thường thì con trai hay tặng quà con gái trước, còn tôi không đủ can đảm để làm điều đó. Liệu tối hôm 14-2 nàng có thức như tôi không, nàng có oán hận tôi vì đã không tặng quà nàng không??

Nếu ai đã từng như tôi thì hãy đồng cảm cùng tôi, còn nếu ai đọc đến đây thấy ghét tôi, muốn chửi tôi là thằng điên, thằng nhát chết thì các bạn cứ chửi đi, tôi không có ý kiến gì đâu, nhưng các bạn đừng có ai thương hại tôi, tôi không thích sự thương hại...

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Từ Gia Tộc Ngư Nông Đến Thủy Đức Chân Tiên (Dịch)
Quay lại truyện Đơn phương
BÌNH LUẬN