Chấm dứt với người ta rồi, tôi cảm thấy hụt hẫng, trống trải một cách khó tả, cái cảm giác ấy cứ đeo bám tôi mãi. Tôi với nó chơi với nhau từ hồi lớp 6 đến tận bây giờ, tôi vẫn nhớ như in cái lần đầu tiên hai đứa chạm mặt rồi thành bạn.
Ngày 5 tháng 9, một ngày quan trọng đối với những ai chuẩn bị bước vào cấp một, cấp hai, thậm chí cả cấp ba, ai nấy đều hồi hộp và lo lắng. Các em học sinh cấp một thì được bố mẹ đưa đến tận trường, có khi đưa đến tận lớp để động viên vào lớp, hòa nhập với bạn bè mới. Có em hòa nhập tốt thì quen được nhiều bạn, nhưng có em nhút nhát, bố mẹ vừa đi khỏi đã khóc nhè, thầy cô phải dỗ mãi mới nín. Hồi nhập học cấp một, tôi cũng được bố đưa đến tận trường, nhưng lúc bố về là tôi trốn về theo, làm thầy cô tìm nháo nhào cả lên. Gọi điện về gia đình hỏi thì tôi đã về nhà từ lúc nào rồi, mà từ nhà đến trường cũng phải ba cây số chứ ít gì. Tôi phục mình hồi bé ghê, bé tí mà nhớ đường trốn về. Chuyện nhỏ này tôi chả nhớ đâu, chẳng qua là những lúc họ hàng tụ tập ăn uống, bố tôi lại đem chuyện này ra kể cho mọi người nghe lỏm được thôi. Đến cấp hai thì không còn cảnh bố mẹ đưa con đi nhập học nữa, hồi đó nhà nào cũng làm nông mà lúc đấy lại đúng mùa thu hoạch lúa, nên ít gia đình có thời gian đưa con đi nhập học, chứ không như bây giờ, ngày nhập học y như rằng tắc đường, toàn con nhà đại gia, xe hơi đậu kín cổng trường. Năm tôi nhập học cấp hai, nhà tôi cũng đang bận rộn công việc đồng áng, nên tôi tự mình đến trường. Cũng may lúc nghỉ hè tôi được anh hàng xóm dạy đi xe đạp, nên lúc nhập học tôi mượn con "Phượng Hoàng" của mẹ đi tới trường.
Đạp xe vi vu tới trường mới mà lòng tôi hơi bất an, không biết trường mới có như trường cấp một mình học không? Cô giáo có ác như cô giáo chủ nhiệm cấp một không? Hàng đống câu hỏi cứ nhảy múa trong đầu tôi. Cái đầu cứ suy nghĩ linh tinh còn đôi chân thì cứ đạp, người tôi mệt rã rời, cũng may là đến trường rồi, không thì chắc tôi ngất giữa đường mất. Những câu hỏi vừa nãy trong đầu tôi bây giờ đã được giải đáp, quả thật trường cấp hai to và đẹp hơn trường cấp một. Những cây phượng to đến nỗi hai người ôm cũng chưa hết, còn nữa, dãy nhà hai tầng được xây rất chi là đẹp, chả bù cho trường cấp một của tôi nghèo nàn và lạc hậu. Tôi đi hết từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác. Cái cổ tôi làm việc không mệt mỏi, cứ hết quay bên này lại quay bên kia.
- Ụch... – Tôi va vào một thằng con trai, cả hai ngã xoài ra đất.
- Thằng này mày mù à, đi đứng kiểu đéo gì thế, thích ăn đòn không??
- Em... em xin lỗi anh!!
- Xin lỗi mà được à! Mày làm bẩn áo tao rồi, hôm nay tao phải cho mày một trận – Nó phi đến gần chỗ tôi, túm lấy cổ áo tôi và dọa dẫm.
- Em... em – giọng tôi mếu máo như sắp khóc.
- Thôi T ơi tha cho nó đi, đầu năm học mà đánh nhau đen lắm, mà mày nhìn nó xem, gầy như con hạc ấy, đánh đau cả tay ra – mấy thằng bạn nó lên tiếng.
Thằng đấy nghe lời bạn nên tha cho tôi, nhưng nó vẫn còn cay cú, lúc tha cho tôi nó còn cố tình đá vào mông tôi nữa!
"Tất cả học sinh lớp 6 tập trung trước sân chào cờ" - Nghe thấy tiếng thông báo phát ra từ cái loa của trường, tôi phủi quần áo và đi ra chỗ tập trung. Tôi được xếp vào lớp 6A1, và đặc biệt hơn cả là lớp này lại là lớp chọn, đương nhiên rồi, tôi tốt nghiệp cấp một loại giỏi cơ mà, không được vào lớp chọn là kiện ngay hehe. Nhiều bạn đọc thấy lạ là tại sao lại tốt nghiệp cấp một, tôi sẽ trả lời ngay đây, vì lúc đó bộ giáo dục chưa phổ cập hết cấp một, nên học hết lớp 5 phải thi hai môn Toán và Văn, còn bây giờ thì không phải thi nữa, mà muốn học cấp hai trường nào thì nộp hồ sơ vào trường đấy thôi.
Thật đen đủi là cái thằng vừa dọa đánh tôi nó lại học chung lớp tôi nữa chứ, phen này chắc tôi ăn đòn cả năm rồi. Đã đen nay còn đen hơn, lúc vào lớp xếp chỗ ngồi tôi với nó lại ngồi chung.
- Ồ! Mày cũng học lớp này à – giọng của nó tỏ ra ngạc nhiên.
- Ừ...!!
- He... he... Nhìn mặt mày có vẻ thông minh, có gì khi nào cho tao chép bài với nhé!!
- ...
- Ây da!! Chắc vẫn giận chuyện lúc nãy à! Có gì cho tao xin lỗi!
- Giận mày làm gì cho mệt!
- Thế hết giận rồi à! Vậy thì tao với mày làm bạn nhé, tao thề là không bao giờ bắt nạt mày nữa!!
- Ừ!! Được rồi, mà mày vào được lớp chọn chắc mày phải học giỏi vậy tại sao mày lại bảo chép bài tao làm gì??
- Nói thật nhé! Tao vào được lớp này là bố mẹ tao có người quen xin cho tao vào đấy!
- À... ra vậy!