Logo
Trang chủ

Chương 76

Đọc to

Những ngày cuối cùng của tháng ôn luyện thi tốt nghiệp, cả lớp chả ai có tâm trạng ôn thi nữa, mặt đứa nào cũng có vẻ buồn buồn vì sắp xa nhau rồi. Và bắt đầu xuất hiện những quyển lưu bút của bọn con gái trong lớp truyền tay nhau để viết những gì về bản thân trong quyển lưu bút đấy, bọn nó đưa cho tôi cầm về nhà viết, lúc đó tôi từ chối kịch liệt lắm vì tôi là con trai viết cái đấy cứ điêu điêu làm sao ấy, cộng với học dốt văn nên chả biết viết gì nhưng bọn nó nài nỉ quá thế là tôi cầm về và viết vào đó có vài dòng như tên, ngày sinh, nick YM!, sở thích... Nếu mà bây giờ cho tôi học lại cấp 3 và viết lưu bút đảm bảo là tôi viết hết cả quyển cho bọn nó sợ hehe... Và đâu đó trong lớp có tiếng khóc thút thít của bọn con gái.

Chiếc áo đồng phục đã gắn bó suốt 3 năm học bị bọn lớp tôi đem ra ký tên lên tất cả những nơi có thể viết được như lưng áo, ngực áo, tay áo... Vì thế mà tôi tha hồ luyện chữ ký của mình, nói thật là tên của tôi rất khó ký.

Hoa phượng đang nở rộ... Mấy năm trước, cụ thể là năm lớp 10, 11, lúc hoa phượng nở bọn tôi chỉ ngắm nhìn nó và thỉnh thoảng có cành nào xà xuống thì bọn tôi nhảy lên víu nó xuống và vặt hoa phượng, những lúc như vậy bố bảo vệ lại bắt đầu ra oai để bắt nạt bọn tôi.

- Mấy thằng kia làm cái gì thế! Có thích lên phòng Hiệu Trưởng uống nước chè không?

Nhưng giờ đây cả lớp tôi kéo nhau xuống sân trường, nơi mà hoa phượng đang rụng đỏ cả một khoảng sân để vặt hoa phượng, đứa thì trèo hẳn lên cây tạo dáng để đứa đứng ở dưới chụp ảnh, những cành phượng nhiều hoa đều bị bọn tôi vặt hết. Bố bảo vệ nhìn thấy chúng tôi phá hoại tài sản của trường nhưng bố chẳng nói gì, chỉ cười cười, chắc bố cũng hiểu cho bọn tôi là bọn tôi sắp xa nơi đây sau bao năm gắn bó và để cho bọn tôi tha hồ ghi lại những kỷ niệm đẹp ở nơi đây. Cho dù bố có là bảo vệ, một công việc không cần đòi hỏi kiến thức cao, nhưng chắc bố cũng qua cái thời học sinh nên bố cũng cảm thông cho những hành động của bọn tôi.

Càng về cuối lớp tôi mới có sự đoàn kết, cái bọn sành điệu trong lớp cũng không còn tỏ ra kênh kiệu nữa mà đã hòa mình vào với lớp để trở thành một tập thể đoàn kết keo sơn, gắn bó với nhau. Tôi cảm thấy trong người lâng lâng vì cảm xúc hiện giờ, cảm xúc của sự đoàn kết, yêu thương lẫn nhau mặc dù chúng tôi không có máu mủ ruột già gì. Nói thật, thời cấp 2 lớp tôi cũng có tính trạng y hết như những năm đầu của thời cấp 3 này, cũng chia bè chia phái, cũng nói xấu nhau. Những tưởng rằng đến cuối năm lớp 9 thì bọn nó trưởng thành hơn, biết nhận thức hơn, nhưng hóa ra bọn nó vẫn vậy, có khi bọn nó muốn những buổi học cuối cùng của thời cấp 2 kết thúc thật nhanh để đỡ nhìn mặt nhau nữa...

...

Chỉ còn 1 tuần nữa là đến kỳ thi tốt nghiệp, một tháng ôn thi trên trường chả có tác dụng gì ngoài việc lên lớp để nói chuyện đã kết thúc. Cô giáo chủ nhiệm có một đề xuất với các bậc phụ huynh là cho chúng tôi đi du lịch cho đầu óc thoải mái để kỳ thi tốt nghiệp đạt kết quả tốt, cứ tưởng các bậc phụ huynh hết sức tán thành với đề xuất của cô giáo chủ nhiệm ai ngờ rằng một số phụ huynh không đồng ý với lý do là "Ở nhà để ôn thi". Cái lý do không thuyết phục ấy đã làm chúng tôi ra sức phản kháng vì trong 3 năm học cấp 3 ấy lớp chúng tôi chưa có một dịp đi chơi tập thể nào vì lúc ấy lớp còn chia bè chia phái còn bây giờ khi thời gian chúng tôi ở với nhau chẳng còn là bao thì lại phản đối chúng tôi.

Không biết là có phải cô giáo chủ nhiệm đọc được ý nghĩ của chúng tôi hay là bọn con gái đi thuyết phục những phụ huynh khó tính ấy mà lớp chúng tôi đã có một chuyến du lịch với đầy đủ tất cả các thành viên trong lớp. Như các bạn đã biết rồi đấy, tôi quê ở Quảng Ninh, cụ thể là cũng gần Vịnh Hạ Long nên chuyến đi du lịch của lớp tôi tất nhiên là đến Vịnh Hạ Long rồi vì vừa gần nhà mà lại đúng mùa hè nữa nên Vịnh Hạ Long là lựa chọn số một.

Đề xuất Tiên Hiệp: [Dịch] Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ
Quay lại truyện Đơn phương
BÌNH LUẬN