Thằng H kêu:
- Ơ, sao cái tiểu này làm bằng gạch lạ nhỉ, cậy thử ra xem xương người đi, tao chưa thấy bao giờ.
Lúc này tôi cũng tò mò ra nhìn, thấy một cái tiểu bằng gạch thô sơ, chắc gia đình nhà này không có điều kiện nên dùng loại tiểu này. Tôi bảo thằng H:
- Mày dở người à. Người chết rồi, khi cải táng người nhà phải đợi lúc nửa đêm để đào lên thay tiểu. Ban ngày ban mặt đi lật quan tài người ta ra.
Nó vênh mặt:
- Sợ quái gì, thời buổi này tin gì mấy chuyện ma quỷ. Để tao lật thử ra coi xương cốt người chết thế nào. Bé đến giờ chưa được nhìn xương người chết thật.
Thế là nó lấy thuổng cậy mấy viên gạch ra, cả bọn hình như cũng tò mò nên chả ai ngăn cản. Cái tiểu rất nhỏ này thô sơ nên nó cậy nắp ra dễ dàng, chẳng qua cũng chỉ là mấy viên gạch xếp hàng dọc thành cái nắp. Bên trong chẳng thấy gì ngoài đất. Do cái tiểu này làm thô sơ nên lâu ngày đất lèn đầy vào trong. Thằng H vẫn không chịu thua liền lấy cái thuổng xới xới đất trong ấy, tôi thấy vậy liền lên tiếng:
- Thôi đi mày, tò mò gì chứ, làm vậy là thất đức đó.
Cả bọn cũng đồng tình, kêu về lẹ còn làm thịt chuột ăn không muộn. Vậy là cả bọn xếp lại cái tiểu như cũ, đắp lại những chỗ đào bới rồi ra về.
Bọn tôi tập trung ở nhà thằng C làm thịt chuột, món này kì công ra phết, làm khá lâu, được cái có bố thằng C biết làm thịt chuột làm giúp nên cũng yên tâm, chứ để mấy đứa bọn tôi làm chắc cũng chả ra sao. Quay ra thấy thằng H với thằng C đang hí hửng lột da rắn. Ôi, hai thằng thần kinh này tính ăn thật, cứ tưởng bọn nó đem về nướng cho chó ăn ai ngờ làm thật. Tôi tiến lại hỏi:
- Bọn mày tính làm món gì, có bị ấm đầu không đấy?