Logo
Trang chủ
Chương 22

Chương 22

Đọc to

o Hoa chơi thân với Diệp, mà Diệp lại hay đùa với tôi nên Hoa cũng hay hùa theo, với lại ngồi cũng gần nhau nên tôi với Hoa trở nên khá thân thiết. Nhiều lúc, tôi tưởng tượng nếu Hoa mà trở thành "gấu" của tôi thì thích biết mấy, tôi rất muốn xơ múi cái vòng một tuyệt vời ấy.

Kì hai lớp mười trôi qua cũng khá nhanh, có vẻ như kì một lớp tôi không thân thiết với nhau nên cảm giác thời gian trôi qua ì ạch. Lớp tôi thuộc vào những lớp nghịch ngợm nên thành tích học tập không khá khẩm gì, nhiều đứa hồi cấp hai ngoan ngoãn, chăm chỉ bây giờ học phải lớp tôi nghịch như quỷ sứ. Đúng là "nhất quỷ nhì ma thứ ba học trò". Hàng ngày, rất hay xảy ra những vụ chơi xỏ nhau, thậm chí chơi xỏ cả giáo viên vui đáo để, thầy giáo chủ nhiệm lớp tôi cũng khá đau đầu vì cái lớp quỷ sứ này, lúc nào xếp hạng cũng gần đội sổ hoặc đội sổ của khối.

Tôi cũng dính phải một vụ bị chơi xỏ khá đau mà ngay tiết học Sinh của thầy giáo chủ nhiệm thì "đau lại càng đau".

Giờ ra chơi hôm ấy, sau tiết học thứ, tôi buồn ngủ nên ngủ gục xuống bàn, có lẽ do tối qua đọc truyện khá muộn nên tôi tranh thủ ngủ tí cho đỡ mệt. Giờ ra chơi được có mười phút, nhưng tôi vẫn cứ cố ngủ dù biết chả được mấy, nhưng còn hơn là không có, mới lại hôm nay đám con trai lớp tôi kéo nhau đi đâu chơi gần hết nên lớp cũng đỡ ồn.

Đến tiết Sinh của thầy giáo thì đứa bên cạnh tôi gọi tôi dậy, kể ra tôi ngủ được giấc ngắn nhưng khá ngon, tỉnh dậy tôi cảm thấy tỉnh táo hơn nhiều, mà đây là tiết học của thầy chủ nhiệm nên tôi cũng chả dám "vạ vật".

Đến giờ học, thầy giáo bước vào như thường lệ, mở sổ điểm ra kiểm tra bài cũ và tôi là người đầu tiên bị "lên thớt". Cũng may là bài hôm trước có vẻ dễ nhớ, tuy không học bài cũ nhưng tôi cũng trả lời được kha khá, đúng là phúc bảy mươi đời không bị ông ấy cho điểm dưới trung bình.

Tôi trả lời xong xuôi, thầy giáo ngó qua vở ghi và vở bài tập của tôi xem có ghi chép và làm bài tập đầy đủ không (đương nhiên là đầy đủ, tôi không dại mà lười học môn này) thì tôi cũng cảm thấy hết sợ. Thoát nạn ai mà chả sướng, bây giờ chỉ có việc là chuẩn bị về chỗ ngồi mà xem đứa nào tiếp theo lên bảng "ăn hành" rồi cười vào mặt nó cho khoái.

Đếch hiểu sao mà hôm nay bọn quỷ sứ lớp mình cứ nhìn mình lại ôm miệng cười khúc khích (thách đứa nào dám cười to hay nói tự do trong giờ Sinh này) khiến tôi nghi nghi mình có vấn đề gì đó. Liếc nhanh xuống "khu vui chơi giải trí" thì thấy khóa quần vẫn bình thường, đảo mắt qua đồng phục thì cũng chả có vấn đề gì. Sao bọn hâm này nay cười cái gì mà bí hiểm thế nhỉ? Lại còn nhìn mình, nhất định có vấn đề rồi, đặc biệt liếc về phía bàn mình thấy Hoa và Diệp cười nhiệt tình nhất.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Thời học sinh đáng nhớ
Quay lại truyện Duyên âm
BÌNH LUẬN