Loay hoay một lát không tài nào biết được mình có vấn đề gì, tôi cũng bắt đầu cảm thấy bối rối, thầy giáo cũng xem xong vở của tôi và kêu tôi lại mang về. Lúc tôi đưa tay nhận hai quyển vở từ tay thầy thì thầy bất ngờ hỏi:
- À! Dũng này, sơ yếu lí lịch của em gần đây có gì thay đổi không?
- Dạ không ạ! - Tôi đáp cũng chả mấy tự tin.
Thầy tôi liền cười và nói tiếp:
- Tôi tưởng sắp phải sửa giới tính của em trong sổ học bạ, dạo này lớn rồi biết làm đỏm ra phết nhỉ.
Tôi vẫn chưa hết ngạc nhiên thì thấy bọn lớp phá lên cười ầm ĩ, thầy giáo cũng cười ngặt nghẽo (Ông này còn khá trẻ nên tính cũng vui vẻ, nhưng phải quản lý cái lớp quỷ sứ này bất đắc dĩ thầy tôi phải nghiêm khắc). Tôi vẫn chẳng hiểu gì cả cứ đần mặt ra cho đến khi mấy đứa lên tiếng về bàn tay của tôi thì tôi mới nhận ra là cả hai bàn tay của tôi được đánh son móng tay màu hồng rất là "nữ tính".
Tôi ngại đỏ hết cả mặt mũi, cầm hai cuốn vở về chỗ ngồi, lầm bầm rủa đứa nào chơi đểu mình và trong đầu đang suy tính cách trả thù. Về đến chỗ thì thấy Hoa hỏi thăm:
- Thấy tớ với Diệp khéo tay không, tác phẩm quá đẹp.
Tôi bực mình không thèm nói gì vì bọn lớp đang thừa cơ ồn ào và cười nhạo tôi, được một lát thì thầy kêu yên lặng rồi cả lớp lại tập trung vào bài học. Hôm nay do có vụ của tôi nên hơi mất thời gian nên không có đứa thứ hai phải lên bảng kiểm tra bài cũ. Đậu má bọn này may thế, còn mình bị troll thảm hại, có thể nói tiết học của thầy là bọn lớp tôi ngoan nhất không ồn ào.
Cũng may là hai "người đẹp" kia đùa tôi, chứ phải đứa khác thì tôi không tha, kiểu gì cũng phải có ngày khổ với tôi.
Năm học lớp mười cứ thế trôi qua.