Logo
Trang chủ
Chương 21

Chương 21

Đọc to

**Cấp 3 (5)**

Hôm sau, tôi có đi ngang qua nhà thằng H và cũng để ý qua loa thấy gia đình nó mời thầy cúng về chuẩn bị tạ lỗi gì đó, không biết thằng H đã đỡ và được về nhà hay chưa. Thực ra, tôi cũng không chơi thân với thằng H lắm, bởi nó hơn tôi một tuổi, với lại nhà nó cũng không gần nhà tôi, chỉ có chơi kiểu thanh niên cùng làng thì rủ nhau tụ tập mà thôi.

Mấy hôm sau, nghe một bác hàng xóm cạnh nhà thằng H qua chơi, tôi có hỏi về tình hình của nó. Bác ấy kể lại là sau khi nghe tôi kể về việc lật tiểu người chết ở ngoài đồng để chiêm ngưỡng, mẹ nó có tạt qua nhà ông thầy (cũng cái ông thầy mà tôi đã từng nhắc đến ở mấy chap trước, vì ông này có tiếng tử tế và giỏi đạo nên được rất nhiều người tôn kính và biết đến). Ông này phán thằng H đã phạm phải một tội lớn, là làm kinh động đến người đã khuất lâu năm, làm cho họ thấy ánh sáng mặt trời cũng giống như tra tấn họ bằng lửa thiêu, vong của người này đau đớn oán hận nên trả thù bằng được. Thế rồi, ông thầy cùng gia đình thằng H chuẩn bị cúng lễ suốt mấy ngày, ông thầy phải ngồi ở nhà thằng H đọc kinh cầu xin vong này tha mạng cho thằng H. Tình hình cũng chỉ cải thiện được đôi chút, thằng H chỉ qua đợt nguy kịch, nhưng bây giờ tâm trí vẫn không ổn định được.

Bác ấy kể cũng khá lâu và mẹ tôi cũng ngồi cùng bàn tán về chuyện ấy. Tôi lại ăn mắng, mẹ tôi là người sùng đạo Phật nên rất chú ý chuyện cúng bái, phong thủy… Vì vậy nên cũng chú tâm vào mấy chuyện như thế này. Mà kể ra không để ý sao được, cả làng đang bàn tán về vụ này, "miệng dân sóng bể" mà. Do đó, tôi cũng hóng hớt được thêm mấy thông tin nữa là gia đình nhà thằng H phải ra tận mộ cầu xin, đắp lại tử tế, cúng lễ khá rườm rà ở cái mộ vô danh ấy.

Tôi tuyệt nhiên không dám bén mảng đến nhà thằng H, vì sợ con ma ấy nó lại đi theo tôi thì khổ, ai ở trong tình cảnh này cũng hành sự giống tôi thôi. Sợ phết ấy chứ. Tôi cũng không hỏi tất cả những đứa hôm ấy đi đào chuột cùng tôi, vì cũng chẳng muốn nhắc đến nữa, có chăng hỏi thêm chỉ mua thêm sự sợ hãi vào người. Có điều, tôi vẫn thấy thắc mắc tại sao mấy thằng kia không bị "ăn đập" như tôi, rõ ràng tôi không tham gia đào một tí đất nào mà lại chịu hậu quả nặng hơn so với tụi nó. Cũng có thể đây là sự trùng hợp ngẫu nhiên, hoặc có thể là do tôi biết qua loa đến sự đại kị của việc cho người chết thấy ánh sáng mà không chịu ngăn cản quyết liệt nên bị oán hận. Đó là hai lí do mà tôi nghĩ ra có vẻ thuyết phục nhất.

Còn về thằng H, cho đến bây giờ nó vẫn còn ngơ ngơ và không được bình thường như trước, tôi cũng không ngờ là sự việc tưởng chừng không có gì ấy mà đem lại hậu quả thật kinh khủng. Thế rồi, mấy ngày nghỉ thi cũng kết thúc, tôi lại tiếp tục những ngày đạp xe đến trường học.

Kì hai của lớp mười này, lớp tôi bắt đầu chơi với nhau thân hơn, tôi cũng thỉnh thoảng hay đùa nghịch với đám con gái cùng lớp. Đặc biệt, tôi hay ngắm một bạn gái cùng bàn, bạn này tên là Hoa, có thể tả sơ qua là dáng người Hoa không cao lắm, thân hình khá đầy đặn và được bọn con trai trong lớp đánh giá là "gợi cảm" số một. Hoa có nước da trắng mịn lại càng tô thêm vẻ gợi cảm của mình, nếu Hoa mà có gương mặt xinh xắn thì đảm bảo sẽ nổi tiếng khắp trường. Tôi tả vậy không có nghĩa là Hoa xấu, Hoa có nhan sắc gọi là khá, bởi có cái má lúm đồng tiền và nước da trắng, như thế cũng là nổi bật trong lớp tôi lắm rồi. Bọn con trai mới lớn chúng tôi nhìn thấy gái ngon thì thằng nào cũng xớn xác cả, luôn tìm cách tiếp cận và trêu ghẹo. Tôi thì tôi ấn tượng nhất cái vòng một của bạn ấy. May mà Hoa ngồi cách tôi một người nên tôi có thể kiềm chế được, chứ không ngồi cạnh Hoa thì có ngày tôi "nhắm mắt quơ tay làm liều" thì mặt mũi lại chẳng ra gì.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Ngôn Tình: Đào Hoa Ánh Giang Sơn
Quay lại truyện Duyên âm
BÌNH LUẬN