Logo
Trang chủ
Chương 44: Sinh viên 2  ( P2 )

Chương 44: Sinh viên 2 ( P2 )

Đọc to

Sang năm thứ hai của đời sinh viên, tôi đã có thể tự lập bằng công việc part-time ổn định ở một nhà hàng. Do đặc thù của công việc này rất hay được tiền “tip” của thực khách thuộc hạng giàu sang, nên tình hình tài chính của tôi có vẻ dư giả. Tôi có thể bỏ tiền ra ăn những món ăn ở vỉa hè mà mình thấy lạ mắt, hoặc mua những thứ mà mình thích. Nếu không đi làm chắc tôi chả dám bỏ tiền mồ hôi công sức của mẹ mình ra để tiêu vặt vãnh những thứ này. Công việc part-time ở nhà hàng tôi làm khiến tôi hết sức hào hứng, vì có rất nhiều đồng nghiệp là sinh viên sàn sàn tuổi tôi. Làm việc cùng nhau thân thiết vui không tả nổi, cộng với những chương trình sang trọng vui vẻ của nhà hàng làm tôi càng yêu công việc này hơn. Thế rồi tôi đăng kí làm full-time (từ 2 giờ đến 10 giờ 30) để có thể kiếm được nhiều hơn, tiện thể có nhiều thời gian để vui vẻ cùng đồng nghiệp của mình. Vì thế mà tôi có vẻ kiệt sức trên lớp học với khoảng thời gian dành cho cả học lẫn đi lại là 6 giờ đến 12 giờ.

Và thế là ba năm học trôi qua khá nhanh, vì tôi là người bận rộn nên cảm thấy thời gian trôi nhanh, và tình yêu của tôi cũng chỉ dừng lại ở những giấc mơ với cô gái đó mà thôi. Tôi cũng không hi vọng mình có thể gặp lại được cô gái đó như ngày trước nữa, mà đành an phận tự động viên mình rằng cuộc sống cứ diễn ra yên bình như thế này có vẻ tốt hơn, mình vẫn còn trẻ mà.

Mọi việc tưởng chừng cứ như thế không có hồi kết, nhưng cuối cùng cái gì đến tất nhiên cũng phải đến. Cho đến một hôm cách đây mấy tháng, sau khi tôi đã thi tốt nghiệp Cao đẳng xong, mấy bà chị ở cùng xóm trọ tôi rủ tôi đi Chùa Hà thắp hương, tôi cũng đi theo vì từ dạo đi làm nhà hàng tôi ít được đi chơi với mọi người cùng xóm trọ. Đến nơi, tôi mới bất ngờ nhận ra đây chính là ngôi chùa dành cho người ta đến để cầu duyên, qua lời giới thiệu của mấy bà chị. Quả thật là như vậy, tôi thấy rất đông người trẻ tuổi đến đây thắp hương khấn vái, và cười thầm châm chọc mấy bà chị “ế nên phải đi cầu duyên”, trong khi đó mình thuộc hạng “ế hết thuốc chữa”.

Cũng chính vì thế mà lúc thắp hương khấn vái, chỉ cầu chúc cho bản thân và gia đình gặp nhiều may mắn cùng sức khỏe tốt. Tôi vốn dĩ không bao giờ xin xỏ thần thánh những phép màu hoang tưởng như phát tài, đắc lộc. Tôi chỉ cần sức khỏe tốt và một chút may mắn hay không gặp xui là được rồi. Có lẽ tôi đã cầu nguyện nhầm nơi “cầu duyên” thành nơi cầu phúc, nên ngay buổi tối hôm đó đã xảy ra một giấc mơ làm thay đổi cuộc sống tình cảm hiện tại của tôi.
________________END CHAP______________________

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Bạn thân bây giờ là bạn gái (come back...)
Quay lại truyện Duyên âm
BÌNH LUẬN