Logo
Trang chủ
Chương 9

Chương 9

Đọc to

Cấp 2 (3)

Sau buổi nói chuyện hôm ấy, tôi hay để ý đến Hương hơn. Thực ra, Hương khá xinh, và mấy đứa con gái xinh trong lớp thì thằng nào chả máu ngắm. Thỉnh thoảng cũng trêu đùa nhau tý chút, nhưng không có gì đặc biệt hơn. Cho đến một hôm, tôi đang chơi bi cùng đám bạn thì thấy Hương đạp xe đi chơi ngang qua, cũng dừng lại đó xem chúng tôi chơi, nghe chừng rất hứng thú.

Được một lúc, tôi chán không chơi nữa, định chuẩn bị về nhà thì Hương bảo tôi:

- Chiều nay đi học thêm Toán nhà thầy Tiến ở xã bên không, Dũng?

- Tớ có biết gì về Toán đâu mà học, ở nhà chơi cho lành - Tôi đáp.

Hương liền nài nỉ:

- Thầy Tiến dạy hay lắm đấy, Dũng cứ đi học đi, biết thêm tí nào hay tí ấy, với lại năm cuối cấp rồi, chịu khó đi học thêm cùng bọn lớp mình, không thì sang năm không có cơ hội gặp, ngồi học cùng nhau nữa đâu.

Tôi vẫn từ chối:

- Sang xã ấy bọn nó đánh cho tớ không còn cơ hội bò về nhà chứ đừng nói là đi học tiếp (hồi ấy vào chủ nhật, tôi và mấy thằng bạn thân hay tụ tập hẹn nhau với mấy thằng xã ấy ra cánh đồng ngăn cách giữa 2 xã để giải quyết ân oán lâu đời bằng mấy trò cầm gạch đá choảng nhau rồi bên này xông bên kia chạy. Dần dần số lượng trẻ trâu của 2 xã tham gia quá nhiều khiến kéo dài đến cả năm, khiến công an viên hai xã phải hợp tác dẹp loạn mới chấm dứt nổi vụ này).

Hương vẫn không chịu thua:

- Thầy dạy ở ngay ủy ban xã nên không ai dám đánh nhau đâu. Đi cùng tớ cho vui đi, mà ở đối diện nhà thầy có quán chè ngon bổ rẻ lắm ấy, hi hi.

Lần này tôi đã bị thuyết phục bởi ánh mắt và nụ cười vô cùng dễ thương ấy. Tôi đành gật đầu và quay sang bảo thằng Tùng đang hóng chuyện:

- Vụ này nghe có vẻ hợp lí đấy mày nhỉ, mày đi học không?
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: [Kể chuyện] Những chuyện éo le thực tế
Quay lại truyện Duyên âm
BÌNH LUẬN