Logo
Trang chủ
Chương 13

Chương 13

Đọc to

Nhỏ Diệu Linh đi rồi cũng chả còn ai để tán chuyện, mình loay hoay WC một lát rồi lên lớp, cơ mà cũng chẳng biết làm gì với đống đồ ăn sót lại trên bàn. Mình đành gom hết lại rồi đem vô hầu tụi Hải Cận, tụi này trông vậy thôi chứ hám ăn lắm, cả tá thế mà đánh chưa đầy 2 phút… ăn xong còn cười hềnh hệch lên như thể phát bệnh.

– Hề hề, bữa nay có dịp hay sao mà mày chiêu đãi anh em thịnh soạn thế…

– Giỗ cha mày đấy – Mình đốp ngay.

– Ơ….cái thằng……bố đập cái này vào miệng mày giờ……ăn nói mất dạy thế à……

Cái tính thằng này xưa nay mình còn lạ gì nữa, chửi nó thì không sao, chứ đụng đến ông già hay bà già nhà nó thì thể nào thằng này cũng nhảy cẫng lên ngay…

– Thôi..bình tĩnh nào…thằng N nó đùa thôi mày làm gì căng thẳng thế.

Nói rồi, Khánh Đề quay sang cả bọn:

– Bên 12A2, hình như vừa có một em xinh lắm mới chuyển vào, hồi sáng tao có nghe thằng T lớp bên kia nói đấy. Giờ tụi mày đi với tao… qua xem thử mắt mũi rồi có gì anh em tính tiếp.

– Hừm, nếu xinh thì đến lượt tụi mình chắc, mày ngu thế… – Hải Cận bĩu môi.

– Mày mới ngu, gái xinh mà không biết ăn, thì để cho giang hồ nó đua à.

Rồi nhao nhao cả buổi, cuối cùng thằng nào thằng nấy đều kéo hết qua 12A2, riêng mình thì chả ham hố gì vụ này, nên đợi lúc cả đám không để ý, mình tót tận lên lầu 3… hề hề… chẳng là định lên đây gặp em L, mới không gặp có chút xíu mà nhớ quá chừng ấy.

Lớp em L học thì cách cầu thang khoảng 2 phòng, mình tò te bước lại nhưng cũng chả dám kêu, cứ đứng thập thò ngoài cửa, lâu lâu lại liếc láo liếc để.

– Ê…em gì ơi…kêu L hộ mình cái.

Mình bấm bụng nhờ đại em mặc áo dài đứng bên cạnh, nhìn em này nhỏ với ngây thơ lắm, xưng em cho nó… tình cảm.

Không biết có phải do mình đẹp trai quá không mà em ấy cứ tủm ta tủm tỉm nhìn mình rồi che miệng cười khúc khích.

– Lớp này không có ai tên L anh ơi, chắc anh nhầm rồi…

Nhầm quái nào được, rõ ràng đây là phòng của lớp 11A4 mà, không lẽ… mình nhầm thật, ôi đệch, clgt?

– Ơ…lớp này là lớp 11A4 mà, không có ai tên L à?

– Vâng, anh thử qua lớp khác tìm xem.

– À…đúng rồi, quên mất.

Cái gật đầu đầy dứt khoát của em nó như làm mình nhận ra một sai lầm cực kì nghiêm trọng, đúng là cái lớp 11A4 này không có ai tên L, mặc dù em L – gấu của mình lại học chính cái lớp này chứ chẳng đâu xa. Đơn giản là L chỉ là cái tên mà ở nhà mình hay gọi em nó thôi, chứ thật ra tên thật của em là Trần T.T.D… hic… thế mà mình tự nhiên quên mất tiêu… quê gì đâu ấy.

– Chắc…anh nhầm…thật, em kêu dùm T.D dùm anh nha – Mình cười như méo.

– Hì… T.D hả… vậy anh chờ tý nghen.

– Ờ…… ờ.

Nãy giờ ngu ngơ quá mình cũng chả để ý, em này cười trông cũng xinh thật, không thua gì em L của mình, tội cái hơi lùn, tầm… 1m50 @@…

Mà cũng phải công nhận, mấy em càng nhỏ mình lại thấy càng xinh các bác ạ, chẳng như các em lớp mình, em nào cũng điện nước đầy đủ mà nhan sắc cứ như mấy bà cô U50 ấy, chưa thấy mà nghe tên không là mình đã ngán đến tận cổ rồi…………

Mình ra đợi cũng không lâu, tầm 1 phút sau thì thấy em L bước ra, ban đầu cứ ngỡ rằng em nó sẽ nhảy xổ vào mà ôm hôn mình thắm thiết… ai dè đâu… hic.

– Ơ…đi đâu đấy N?

Ẻm hỏi câu nghe dễ thương hết sức ấy, thì mình lên kiếm vợ chứ còn đi đâu nữa… hả?

– Thì rủ đằng ấy xuống căn tin, đi không?

– Tý thôi nghen, đang bận làm bài tập à.

– Ờ, uống nước xong rồi lên liền chứ có gì lâu đâu mà L sợ.

Mình cười xảo trá, cũng không dám đứng lâu thêm vì một vài thằng choai choai cứ ra đứng trước phòng… gườm mình, hình như cũng là thành phần theo đuổi em nhà mình bao lâu nay, vì nhìn mặt thằng nào thằng nấy cũng đằng đằng sát khí. Em L thì cứ nhìn mình mà cười đầy tình tứ… hic… kiểu này không đi thì dễ bị đập hội đồng lắm.

– L uống gì, sting nha?

– Ừm, mình thì sao cũng được.

Thấy em gật đầu, mình chạy nhanh lại chỗ cô Tư lấy nhanh 2 chai sting, 1 cho mình và 1 cho em.

– Mà L uống đá không, để mình lấy?

– Thôi, trời lạnh mà N, uống vô là viêm họng đấy.

– Ồ, cũng phải….

– Mà L có chuyện gì thì nói nhanh đi, mình nghe.

Em nhìn mình…

– À, có chuyện này, tối nay qua nhà ăn tối với nhà mình nha, mẹ mình mời đấy.

– Ừm, mà mấy giờ vậy N?

– 7h nha.

– Ừm, mình biết rồi.

Giọng em đến đây nghe nhẹ nhàng lắm, mà mình thấy em sao dạo này cũng xanh xao quá, người ốm hẳn đi trông thấy, rồi đau ốm liên tục, tội em thật, phải như ngày nào mình cũng được chăm sóc cho em thì hay biết mấy…….

Hai đứa ngồi tán chuyện một hồi rồi cũng đánh trống hết giờ, em L chủ yếu hỏi mình về kết quả thi tuần trước, khổ vãi, môn nào mình cũng chém tuốt hết, ngu sao mà nói thật, điểm Toán được 6 thì hô lên 8, Lý được 5 thì hô lên 7.5… bla bla… mình nói đủ kiểu, mà ẻm cả tin lắm, cứ nghe mình nói đến đâu thì khen nức nở đến đấy, sướng, hê hê……..

– Thôi, đến đây được rồi, N về lớp đi, kẻo trễ giờ…….

– Ừm, xíu nhớ đợi đằng này trước trường nghen.

– Rồi…mình biết rồi mà…….

Cười chào em thêm một cái nữa rồi mình bước xuống cầu thang, cơ mà cũng chưa kịp đi bước nào thì bỗng có 3 thằng cao to ra chặn mình, đang vui mình cũng chẳng muốn gây sự, chỉ muốn nhắm mắt đi qua, nhưng tụi này dường như lại chẳng có ý nghĩ đơn giản gì như thế.

Bực mình, mình quát lớn:

– Này…sao ngáng đường anh mày thế, có ra không thì bảo………BỐP………

– ………

– Ơ…tụi mày…dám……

– Hừm, đánh chết nó cho tao……… – Thằng mặc áo đen hét lớn.

Cái…cái gì…………..???????????????????????????????????
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Một tháng quay lại thời trai trẻ
BÌNH LUẬN