Sáng nay, một buổi sáng cùng tiết trời se lạnh của mùa thu Hà Nội. Con ác quỷ không xương trong mình co ro, run lẩy bẩy giữa cái tiết trời nóng đéo ra nóng mà lạnh đéo ra lạnh thế này.
Thu Hà Nội, quả thực đẹp. 5h sáng mình dậy tập thể dục, trời còn tối lắm. Chạy ra ban công hít thở không khí trong lành, nhìn sang nhà bé Linh hàng xóm, mình mỉm cười hiền hậu, dần dần chuyển sang đéo tin vào mắt mình. Oắt đờ phoắc?? Mới sáng mà bé đã bật đèn học rồi? Hay hôm qua buôn dưa lê vs thằng nhãi nào cả đêm k ngủ? Không, chắc là bé dậy sớm học bài ý mà, mình đa nghi vãi lúa.
Uốn éo vài cái cho nó oách. Từ ngày bé Linh về đến h, mình cũng bỏ bê vs cái môn thể hình. Cả tuần rồi k tập chứ có ít đâu. Vén áo lên, mình ngao ngán nhìn cái bụng mình, mới có mấy hôm mà múi mờ cmn hết. Haiz, thôi chiều mai rảnh rỗi đi tập lại vậy.
5h15. Mình vẫn thấy phòng em sáng đèn. Chạy vào nhà, mình cầm đt nhắn tin cho em:
- Dậy sớm học bài hả nhóc??
Cơ mà chờ mãi đéo thấy trả lời, 5h30 mình đánh răng rửa mặt, xuống thay đồ chuẩn bị lên đường đi học. Ngồi tút tát lại nhan sắc vốn dĩ quá ư tuấn tú, cũng mất 30’ chứ ít ỏi đéo đâu. 6h mình xuống ăn sáng. Đã thấy sếp phó cầm tờ báo nghiên cứu, có vẻ trầm ngâm lắm.
- Bố dậy lâu chưa? – Mình lên tiếng hỏi
- Ờ, vừa dậy. Sao? Hôm nay hết tiền à mà lại hỏi tao câu “tình cảm” thế?? – Chưa chi bố đã xoáy
- Dạ, cũng chả phải hết. Nhưng bố đưa thì con xin. Hề. – Mình nói
- Đấy, mình thấy tôi tâm lý chưa?? Nhìn cái mặt hớn hở rồi giả nai của nó, tôi thừa biết nó nhẵn túi rồi. Tiền mang đi bao gái hết. Đúng là thằng dại gái – Bố quay sang nói vs mẹ mình, cười kiểu nham hiểm lắm
- Con nó lớn, nó tiêu thì cũng có sao. Nhưng phải biết tiêu như thế nào cho đúng nghe chưa H ! – Mẹ mình nói, tay đang bê đĩa đậu rán ra bàn
- Con có tiêu pha đâu, thế ngày xưa bố cưa mẹ chả nhẽ k mất tiền sao? Mà h con có gái mú đâu. Bố cứ nói thế. Mất hết hình tượng của con. – Mình nói vs bố, kiểu xoáy xoáy lại
- Hình vs tượng, mày làm gì có. Tao nói mày biết. Ngày xưa tao cưa “chị 2 năm tấn “ nhà mình, tao tốn đúng nửa gói thuốc lào. – Bố nói, oai lắm
- Điêu, tốn thuốc lào là sao? Bố nói con nghe. – Mình thắc mắc, lại có trò hay đây
- Thì đây. Hồi tao vừa đi bộ đội về, 2 ông bà nhà mình quen biết nhau, nên làm mai cho tao vs mẹ mày. Tối ấy tao sang, bốc phét tán tỉnh mẹ mày. Zít đúng 3 bi thuốc lào, mẹ mày chả đổ lên đổ xuống. Haiz, nghĩ lại thấy tiếc, biết thế ngày xưa lấy vợ muộn. Con gái trong làng mê tao như điếu đổ luôn ấy. – Bố mình nói, nghe oai hùng vãi cả lá
- Lại bốc phét, ngày xưa bố mày suốt ngày sang nhà bà ngoại, nịnh bà ngoại mày ghê lắm. Tao thương bà ngoại nên mới đổ bố mày thôi đấy. – Mẹ lên tiếng, đéo biết thế nào mà lần, ông kiêu đằng ông, bà kiêu đằng bà.
- Bà, chỉ được cái xuyên tạc, tôi ngày xưa k lấy bà, có mà ma nó lấy nhé.
Thôi lại đấu khẩu, nhà mình thường hay tranh luận kiểu này lắm, cơ mà rất vui. ^_^
Mình ngồi chỉ biết nghe, cười tủm, nghĩ cũng hài 2 ông bà. Vui đáo để. Mai sau mình vs vợ mình cũng vui vẻ như thế này thì hay
Bỗng thấy chuông tin nhắn. Em Linh nhắn tin
- Hỳ. Hôm qua em ngủ quên mất, k tắt đèn đó anh
- Ơ thế ngủ gục trên bàn à?? Đừng cố quá chứ em, phải giữ sức khỏe – Mình rep lại