Mình cũng rửa mặt, mặc quần áo vào rồi dắt xe ra cổng, đợi em. Một lúc sau thì em ra, hôm nay em mặc bộ nỉ gần giống hôm trước, rất chi là đơn giản. Nhưng mà 3 vòng nhìn chuẩn vãi, điện nước đầy đủ nhé hỹ hỹ. Em leo lên xe. Mình và em dạo trên những con phố Hà Nội, trời se se lạnh, lãng mạn vãi các thím ạ. Trên đường thì cũng có cơ số thằng trẻ trâu nhìn em vs con mắt Gato, mấy thằng đú đởn như kiểu thợ xây ý, nhìn chướng mắt vãi. Cơ mà kệ mịa nó, mình đèo người đẹp, hãnh diện chả hết.
Đến quán chè, mình thì ăn chè đỗ đen, em ăn chè thập cẩm. Tính mình đơn giản nên ăn uống thế nào cũng được. Nhìn em ăn, phê vãi. Em khẽ vén tóc mai, nhìn duyên dáng đừng hỏi. Lúc ấy mình như đơ cmnr ấy, đã thế em hơi cúi cúi ăn chè, cái áo nỉ chết tiệt nó lại rộng cổ mới bực chứ.
Nhưng thôi, bần tăng dạo này đang kiêng, nên những thứ phàm tục này đéo thèm nhìn. H về mới thấy tiếc, mất mẹ nó hết cả tư liệu để tối bắt con sóc bỏ vô cái lọ
Mình và em trong lúc ăn chè, nói đủ thứ chuyện, nhiều đến mức h mình cũng éo nhớ đc ra mà kể cho các thím. Đại loại là về gia đình và học hành. À có chi tiết này thì mình nhớ. Đó là việc chuyển nhà của em, hình như là gia đình em sẽ ở đây lâu dài. Thứ nhất là điều kiện học trên này tốt hơn, và trường em theo học sắp tới cũng là ở HN. Nếu gia đình có chuyển về lại Hải Phòng thì em vẫn tiếp tục ở đây (Tự nhiên mình muốn gia đình em chuyển về, rồi em sang nhà mình ở trọ, hỹ hỹ, thế giống tiểu thuyết vãi đ’)
Còn vài chi tiết nữa, cũng k có gì quan trọng lắm. Ăn xong mình và em ra bờ hồ dạo quanh tí, xong lượn về. Về nhà khoảng 4h30 rồi. Mình lướt web, làm trận pes vs COM, rồi đi đá bóng.
Đang xỏ giày thì nhận được điện thoại của con dở N béo
- Alo. Mày hả bưởi?? – Mình troll nó
- Bưởi cái tiên sư bố mày. – Đang làm gì thế thằng đần?? – Muốn em nó phát
- Đang chuẩn bị đi đá bóng, sao mày??
- Ờ thế thôi. Tối về nói chuyện. Mày sao cái mặt mày ngu ngu, lắm em hỏi thăm thế?? – Nó nói
- Sao sao?? Em nào hỏi?? Xinh không?? – Mình hớn hở
- À, có con cẩu xực đang “đánh dấu lãnh thổ” ở cột điện ngõ nhà tao đấy. Lâu k cắn mày nó nhớ lắm, kakaka – Nó cười lắc lẻ.
- Tiên sư bố mày. Chim cút. – Mình ăn dưa bở đâm quạu. Cúp máy cái rụp
Nói thêm, ngày xưa hồi lớp 11. Bọn mình tổ chức liên hoan nhà con N béo này. Căn bản nhà nó cũng khá rộng. Hôm ấy hình như 20- 11 thì phải. Ăn uống xong, cả lũ kéo nhau đi lượn, dạo qua phố phường dạo qua thị trường. Mình thì để xe trong cùng, nên ra sau cùng luôn. Đang đi bỗng có con chó phi ra, tợp phát vào chân. Mả mịa nó, mình hoảng quá sút cho nó phát, thì nó kêu lên ăng ẳng, rồi ba chân bốn cẳng chạy mất dép. Cả bọn quay lại xem mình có làm sao k, thế là kế hoạch đi lượn bị hủy vào phút chót, và tối hôm ấy mình phải đi tiêm phòng dại
Lại nói thêm nhà ông Quang, nuôi con chó cắn mình. Đéo phải phét chứ mình ghét cái nhà ông này vãi ra ý. Hồi lớp 8 hay 9 gì ấy, mình có chơi gà chọi. Mang gà sang nhà ông ý vần, vì nhà ông ý cũng có con gà tuyển đá khá hay. Trước khi cho vần mình đã bảo là bịt cựa vào k hỏng hết gà, ông ý cũng bịt, cơ mà bịt lỏng nên lúc đá miếng vải nó tuột cmn ra. Gà ông ý đá phát, con gà mình toác cả mỏ. Chạy cong đít. Mình tức lắm, chiều tối hôm ấy rủ thằng anh họ trả mối thù này. Mình vs ông anh họ trèo lên bờ rào nhà ông Quang, thám thính một hồi thì phát hiện ra con gà chọi của ông ý đang lượn lờ trong vườn. Sẵn súng cao su, mình giơ lên ngắm bắn. Định là ngắm vào người nó thôi, ngờ đâu trúng cmn mắt con gà, mà phát bắn ấy mạnh lắm. Thế là con gà từ đấy thành gà chột, mình vs ông anh họ cười như 2 thằng điên vì sướng. Còn ông Quang thì như thằng điên vì tức.
Về phần con gà toác mỏ của mình, thôi thì cho nó chọi nồi vs chọi xoong vậy. Tối hôm sau rủ mấy thằng thân thân trong lớp, làm lồi lẩu gà chọi. Ăn sướng cả người, cơ mà vừa ăn vừa nén nỗi đau. Gà tuyển gà kưng của mình, mà nay phải hy sinh nơi bàn nhậu. Thương lắm gà ơi. Híc híc.
Em về rồi đây. Mả bu thằng bạn. Rủ ăn kem, lại đúng hôm em viêm họng nên tợp đc có 2 cốc là về
Lúc chiều em đi đá bóng về. Tàm 6h30 gì đấy. Con N béo gọi điện lại
- Sao, h bận gì k??
- Mày căn chuẩn vãi, tao vừa đi đá bóng về tức thì. Có chuyện gì hả?? - Em hỏi
- À ừ. T hôm qua nó gọi cho tao. Nó khóc đấy.
- Sao mà khóc?? Mà T khóc thì mắc mớ gì đến tao?? - Mình hơi chột dạ
- Nó bảo nhớ mày lắm. - N béo nói giọng buồn buồn
Mình im lặng, mãi mới trả lời
- Quá khứ rồi mà, mày khuyên nhủ T giúp tao. - Mình nói vs nó
- Nó muốn nối lại tình xưa đấy, mày xem như thế nào??
- Nối lại thì cũng có được gì đâu, tính t vs T k hợp nhau, mày biết mà. - Tự nhiên trong lòng mình nhói nhói
- Ừ, thôi tùy chúng mày.
- Mày khuyên nhủ T hộ tao nhé. Thanks mày trước - Mình cảm ơn nó
- Ừ, để tao. Mà thanks vs thiếc. Nghe thối bỏ bựa. Thôi té nhé mày.
- Chim cút con dở.
Tự nhiên mình lại bồi hồi. Mình thẫn thờ nằm vật ra giường. Đặt tay lên trán suy ngẫm. Bỗng mình ngồi dậy, lấy quyển lưu bút mà T đưa cho mình. Mình giở đến trang cuối thì thấy ghi:" Em nhớ anh nhiều lắm, mình viết tiếp cuốn lưu bút này nhé?"
Thật sự trong mình h nhiều luồng suy nghĩ lắm. Có bạn bảo tình yêu mình đẹp như thế, sao lại chia tay?? Mình cũng xin được nói. Ngày ấy, mình trẻ con lắm. Mình có tính ghen tuông rất cao, rồi cả tính gia trưởng nữa. T thì cũng khó tính, T là con út nên được bố mẹ chiều. Rồi nhiều lần giận nhau, tình cảm rạn nứt, mình thấy cô ấy mệt mỏi, nên cả 2 chia tay. Dù mình rất yêu cô ấy, nhưng đành buông tay thôi...
Nếu h mình nối lại vs T, thì liệu ra sao? Cả 2 đã k hợp nhau, liệu có đi đến đâu??
Đang lạc lối trong những dòng suy nghĩ trái chiều. Thì ông bà già gọi ăn cơm. Cơm xong thằng bạn rủ đi ăn kem. Giờ về review các thím. Từ tối đến h chưa nt cho Linh. Lúc về nhìn lên phòng thì thấy đèn học em sáng. Mà đéo biết em nó có học thật k nhỉ, mai thử gài em vài bài xem học hành có tiến bộ k??
Cảm ơn các thím nhiều!