Logo
Trang chủ
Chương 14

Chương 14

Đọc to

Vẫn giờ giấc tỉnh giấc mộng như mọi hôm, 5h sáng. Mình dậy tập thể dục. Thói quen này mình giữ từ hồi lớp 12 đến giờ. Hồi đó ex rủ đi chạy bộ buổi sáng, tình cảm lắm. Cả hai nắm tay nhau đi bộ, trời mùa hè buổi sáng rất mát, không khí trong lành, hai đứa có hôm đi bộ máu quá 9h sáng mới thèm mò về nhà.

Nhưng thôi, dĩ vãng rồi. Cả đêm qua mình suy nghĩ về ex. Chuyện gì qua thì thôi cho qua, giờ níu kéo quay lại, kể cả nếu có yêu thì cũng chỉ được 1, 2 năm nữa. Rồi cũng sẽ phải chia tay, đường ai nấy đi. Ra đời, đi làm, va chạm tiếp xúc với nhiều mối quan hệ, chắc gì mình hoặc ex sẽ mãi mãi không thay lòng.

Lại nói, giờ mình muốn giúp em Linh học hành, đỗ đạt hẳn hoi. Rồi lúc ấy mình thực sự sẽ "quất". Cứ đong đưa từ bây giờ đã, coi như tìm hiểu nhau. Không quá vồ vập, cũng không quá chảnh, nếu mình và em nó hợp nhau thì sẽ tiến đến. Còn ex, thì chắc thời gian sẽ chữa lành vết thương ở sâu trong tim.

Hôm qua ngủ khuya, nên sáng đóe còn tí sinh lực nào nữa. Mình uể oải đứng dậy vươn vai vài cái. Vệ sinh cá nhân xong đâu đấy rồi xuống nhà ăn sáng. Hôm nay bố mình đi đánh cầu lông chưa về, nên có mình và mẹ ăn sáng. Buổi sáng nhà mình thường ăn khá cầu kỳ, hôm nay mẹ rán bánh chưng. Mình đơn giản, ăn sao cũng được hết.

Ăn xong lên mặc quần áo chuẩn bị đi học. Vừa dắt xe ra cổng thì bố mình về.

- A! H, đi học hả?? - Bố cười rất tươi với mình, mới sáng đã có chuyện gì vui thế nhỉ?? Hay dư âm đêm qua vẫn còn??

- Dạ, sao bố?? - Mình thắc mắc hỏi, nhìn bố hơi nghi nghi.

- Dạo này mày xanh lắm đấy, cố ăn uống vào mà học con nhé. Đây, bố cho mày 5 nghìn rách góc, cầm lấy ăn uống tẩm bổ con nhé - Bố troll mình cái, đau vãi.

- Mới sáng bố đã nói đểu. Thôi con đi học đây. - Mình cầm tờ "5 nghìn rách góc" của bố, hậm hực đi học.

Trong nhà thì bố mình vui tính nhất. Kiểu tưng tửng. Cơ mà đã nóng lên thì xác định đi nhé.

Nhớ hồi mình học lớp 11, cả nhà mình đi Sầm Sơn. Hồi đó có cả mấy cặp vợ chồng cùng cơ quan mẹ mình đi cùng nữa. Bố mình thì rất thích xoáy đểu + troll người khác. Mình nhớ có hôm cả nhà đi tắm về, cánh phụ nữ thì đi ra mua đồ lưu niệm, còn cánh đàn ông ra quán ăn hải sản + nhậu. Mình thì đi cùng bố, thằng em đi cùng mẹ. Bố mình hỏi chị phục vụ:

- Nhà hàng mình có "hến không lông" không hả em?? - Mặt bố cười đểu đểu.

- Dạ nhà hàng em chỉ có "sò lông" thôi anh ạ. Anh dùng tạm vậy nhé - Mặt chị tiếp viên hình như vẫn đóe hiểu gì.

- Không, mấy anh không thích ăn "sò lông", ngứa mồm lắm. Ăn "Hến không lông" mới khoái, à nếu có "hến chúa" nữa thì tuyệt. - Nói xong mấy ông đi cùng mình với bố cười lắc lẻ, cười như điên như dại, mặt mũi ông nào cũng đỏ tía tai vì cười ác quá. Hôm đấy mình cũng đóe hiểu gì, mãi sau này du học nhiều mới biết "hến không lông" nó là cái gì.

Bố mình trêu thế thôi, nhưng hoàn toàn không có ý bậy bạ gì, nói chung ông già sống cũng tình cảm, thoải mái.

Trên đường đi học, mình lại gặp em "trứng khủng long" hôm nọ, cơ mà hôm nay đang mệt, nên nhìn em chả có cảm giác gì. Con sâu nhỏ của mình hôm nay cũng yếu, chả buồn ngóc đầu dậy nữa.

Gần đến trường thì đệch, mình tự nhiên đau bụng vãi ra ý. Thôi chắc sáng ăn bánh chưng chấm xì dầu, bụng mình khó tiêu nên đau bụng rồi. Đóe thể cầm cự được, mình dáo dác tìm xem có quán ăn sáng nào cạnh đấy không để xin đi WC nhờ. Cuối cùng cũng có, phùuuu. Giải quyết xong đâu đấy thì mình nhìn lên cũng 7h45 rồi. Chán. Thôi đằng nào cũng muộn học, mình chạy xe về.

Về nhà thì bố mẹ đã đi làm hết, may quá đỡ phải kiếm cớ này nọ. Mình lên phòng nằm. Được một lúc thì ngoái sang nhà em Linh. Em đang tưới cây các bác ạ!

Đệch, sao em lại mặc cái bộ nỉ mà mình thích vậy kìa, nhìn hấp dẫn quá đi. Vòng nào ra vòng ấy, phê lòi cả tói.

Nhìn kỹ, em Linh xinh thật các bác ạ. Hôm nay em cột tóc thấp, nhìn trông hiền dịu vãi ra ý. Mọi khi thì em thường xõa tóc, hoặc buộc tóc đuôi gà. Em không sơn móng tay hay móng chân gì, mặt em thì chả bao giờ dính tí make up nào hết, cả làn môi em cũng đỏ tự nhiên đấy. Nhìn em mà nước dãi mình chảy ra tong tỏng.

Thôi thì, mình cũng ga lăng, nên tính sang nhà em tưới cây + trò chuyện với ẻm ý tí hỹ hỹ.

Khóa cửa kỹ càng, mình xuống đứng trước cổng nhà em, nói với vào:

- Có ai ở nhà không????

- Không có ai ở nhà đâu!! - Em nó nhìn thấy mình, trêu lại, ẻm cười rất tươi.

- Thế thôi để anh trèo tường vào vậy!

- Á, trèo tường lại rách đũng quần bây giờ để em ra mở cho. - Linh trêu lại mình, đóe hiểu sao em nó troll quả nào, mình cứng họng quả ấy.

- A, tiểu thư hôm nay lại tưới cây, chăm ghê nhé.

- Hơ hơ, em lúc nào chả chăm, người vợ của gia đình đấy nhé hjhj - Ẻm cười tinh nghịch.

- Thế để anh đăng info em lên báo, rồi ghi tiêu đề là tuyển chồng Hàn Quốc nhé??

- Anh H hâm, đấm cho cái giờ. hjhj. - Em cười giòn tan.

- Thế anh hôm nay không học sao?? - Em hỏi mình.

- À ờ... thì hôm nay cô giáo anh ốm, anh được nghỉ mà. - Mình cố bịa ra, chứ để em biết mình bị đau bụng nghỉ học thì nhục mặt.

- Hơ, đại học mà cũng giống cấp 3 nhỉ?? - Em ngạc nhiên hỏi.

- À... ờ... thì. Hề. Mà em chăm ghê, chắc đống đồ mới giặt kia em cũng vừa phơi hả??? - Mình trống lảng.

- Dạ vâng, nghĩa vụ của em là dọn dẹp nhà cửa mà anh. hihi. - Em lại cười, nụ cười em như làm tan chảy con trim, à nhầm trái tim của mình.

- Thế muốn lấy chồng sớm hả? hé hé. - Mình trêu em Linh.

Tự nhiên em im lặng một lúc, mắt hơi buồn buồn, đóe hiểu gì luôn.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Khủng Bố Sống Lại (Dịch)
BÌNH LUẬN