Mình mang lên phòng, vẫn thấy em ngồi học. Để cái khay gồm cháo với cốc nước cam xuống bàn, mình mắng em. Cơ mà nói thêm lần đầu tiên mình nấu cháo cho em, không biết như nào, hồi hộp vãi.
- Ốm mà em vẫn học làm gì, em ăn cháo đi này. – Mình chạm nhẹ lên đôi vai em.
- Dạ vâng ạ hihi. – Linh cười mệt mỏi, mình thương em lắm.
- Lần sau ốm phải bảo anh biết chưa. – Mình ôm em vào lòng.
- Anh đừng ôm em, nhỡ lây ốm thì sao? – Em dụi dụi đầu vào ngực mình.
- Lây mới thích hỹ hỹ. Em ăn cháo đi, anh bón cho ăn nhé?
- Dạ hihi.
Rồi mình bón cháo cho em, nhìn em ăn buồn cười, ngố ngố, cơ mà xinh lắm. Em lúc nào cũng nghĩ cho người khác, mà chả thèm quan tâm bản thân, mình giận em vì cái đấy, cơ mà cũng yêu em vì cái đấy. Vật vã một hồi cũng xong bát cháo.
- Sao anh nấu ngon không?
- Dạ hihi
- Ngon không thấy cười mãi.
- Anh H hâm. – Nói rồi em rướn lên thơm mình cái vào má, yêu thế chứ lị.
- Này nhé, chẳng qua ốm nên anh không hôn thôi, mai hôn bù hehe. Em uống cốc nc cam đi, anh thấy có quả cam dưới tủ lạnh nên vắt luôn.
- Dạ em xin hihi
- Anh ơi. – Em uống xong cốc nước, nói với mình.
- Hả??
- Anh kể truyện gì ru ngủ cho em đi. – Em nhõng nhẽo.
- À em uống thuốc chưa?? Bị thế nào? Đau đầu hả??
- Dạ vâng ạ.
- Chờ anh về lấy mấy viên panadol rồi em uống, xong anh ru ngủ cho nhé.
- Dạ vâng hihi.
Mình phi về với tốc độ ánh sáng lấy ngay 1 vỉ panadol cho em.
- Em uống đi.
- Dạ.
- Để anh đi lấy nc cho
- Đây em uống đi. – Mình nhìn mãi mới thấy chỗ để sinh tố lọc đá nhà em.
- Rồi giờ nằm xuống anh ru ngủ cho nhé. – Em ngoan như con mèo con ý.
- Dạ vâng hihi.
(Ngày xửa ngày xưa, ở một vương quốc nọ. Có một nàng công chúa xinh đẹp tuyệt trần, dáng người siêu chuẩn, cỡ như hoa hậu hoàn vũ cũng chỉ xách dép cho nàng. Vào một ngày xấu trời nọ, nàng đang lang thang tay nhặt lá chân đá ống bơ ở trong vườn hoàng cung, bỗng một con yêu quái tà ác xồ đến cướp mất nàng đi, rồi bay thẳng lên tòa tháp mà nó ngự trị sau đỉnh núi cao. Con yêu quái hóa phép cho nàng ngủ mãi, ngủ mãi. Đức vua buồn lắm, nhớ công chúa lắm, bèn ban lệnh nếu ai diệt trừ đc yêu quái và đưa công chúa về, thì sẽ đc làm phò mã. Và rồi công tử nước nọ biết tin, mặc áo giáo sắt và súng AK47 lên đường giết quái vật. Chàng vượt qua bao suối bao đèo, bao hang động u tối. Cuối cùng cũng đến nơi, chàng giơ họng súng lên bắn phát nát đầu con yêu quái. Và rồi giải cứu được nàng công chúa. Chàng đánh thức nàng bằng một nụ hôn nồng cháy, công chúa lờ đờ mở mắt, nhìn chàng âu yếm. Chàng hoàng tử bèn cất lời - Ta là hoàng tử nước ba tư, đến đây cứu nàng về với quốc vương thân yêu- Đang ngủ ngon thì bị làm phiền, ra chỗ khác cho chị ngủ. Nhanh. – Nàng công chúa tát chàng hoàng tử 2 cái đánh bốp, rồi thản nhiên quay mặt đi ngủ tiếp.)
- Hết rồi, hay k em hỹ hỹ. – Mình cười.
- Hihi, anh này, làm em cười đau hết cả bụng, thế này ngủ sao đc hihi. – Em cười tươi.
- Anh trêu tí thôi hề hề. Ngủ đi anh ru ngủ nhé. – Mình xoa xoa trán em,
- Anh ơi, cho em mượn vai anh một tí đc k? – Em nói.
- Ừ hỳ. – Mình lên nằm cạnh em, em ôm mình ngủ ngon lành, nhìn em yêu thế.
Mình cũng chẳng dám ngủ đâu, sợ mẹ em nhìn thấy có mà ăn cám. Mẹ mình thì ít khi lên phòng mình bất ngờ lắm. Em nằm ngủ mà nhễ nhại mồ hôi, mình lo quá, sờ trán em thì thấy nóng lắm.
- Linh ơi. – Mình khẽ lay em.
- Linh ơi. – Mãi em chả dậy.
- Dạ… - Em mở mắt, trôg mệt mỏi quá.
- Em ốm quá, dậy anh đưa đi viện.
- Dạ thôi không sao đâu anh.
- Không được, em sốt lắm đấy, dậy đi anh đưa đi, nghe lời anh.
- Dạ vâng. – Nhìn em mệt mỏi, mình thương em lắm.
- Em khoác áo vào đi rồi mình đi, anh về dẳt xe ra nhé.
- Dạ.
Mình về dắt xe với tốc độ cũng ánh sáng cmnr. Đỡ em lên xem, mình bảo em ôm mình chặt vào cho đỡ lạnh với có chỗ dựa, một tay mình lái còn một tay mình đỡ sau lưng em. Đến cái phòng khám của ông bạn bố mình thôi, mình ngồi ngoài đợi em. Tiền thuốc thang thì bác ý bảo cứ về đi, rồi bố mẹ tính sau, thực sự mình mang có 2 lít, sợ ếu đủ. Với cả bác ý là bạn thân bố mình, 2 năm trc còn đến nhà mình thường xuyên ăn cơm cơ, nhưng mà giờ lục đục vợ con nên thấy ít đến hẳn.
Đề xuất Tiên Hiệp: Tiên Tôn Lạc Vô Cực