Logo
Trang chủ

Chương 131

Đọc to

Em bị sốt, cảm cúm nhẹ thôi, nhưng mà làm việc quá sức nên bị mệt mỏi. Mình thương em lắm, em làm luôn tay luôn chân, không học thì làm việc nhà, không việc nhà rồi thì việc nhà mình. Mình ra kê thuốc xong xuôi rồi đưa em về, trên đường về mua cho em bát cháo để dành tối ăn. Cháo dinh dưỡng cho vào cái cốc như kiểu cốc trà sữa ý các thím, tiện phết đỡ phải mang cạp lồng. Về nhà thì em bảo là bố mẹ với cu Tí sang nhà bà ngoại, hôm nay bên đấy có việc gì ý không về đc.

- Hay em sang nhà anh đi. – Mình nói.

- Dạ vâng ạ. – Em sau khi ăn bát cháo với uống viên thuốc, cũng khá hơn một chút

Sang thì mẹ mình hỏi thăm ác lắm, nào là để mẹ cạo gió gì gì cho ý, nhưng thôi Linh bảo cũng đỡ rồi, chắc ngại mình. Mẹ cũng nấu cho Linh nồi cháo, mẹ chồng chăm con dâu ác thế không biết. Cơ mà có khi Linh tăng cân mất, vừa lúc trưa tầm 1h em ăn bát cháo, chiều 5h lại ăn bát nữa, tối có khi vẫn phải ăn. Cơ mà kệ, Linh khỏe là đc hihi. Mình lên phòng tắm rửa qua cái, còn Linh thì nằm phòng mình, thú thật để Linh một mình ở nhà cũng k yên tâm, nhỡ có gì thì…

Ông nhõi con hôm nay cũng biết ý, ngồi dưới xem TV với mẹ k dám mò lên quấy. Tắm rửa xong mình vào hỏi thăm em.

- Em đỡ chưa?

- Dạ em cũng đỡ rồi ạ. – Em lại cầm quyển conan, sau một giấc ngủ lúc mình đi tắm thì em cũng đã tỉnh táo hơn, nhìn sắc mặt trông hồng hào lên rồi, lúc trưa em tái nhợt, trông hoảng thế

- Ừ, em đói không??

- Dạ k, em vừa ăn bát cháo mà anh hihi

- Ừ anh sợ em đói, em khát nc k?? – Em cười lại rồi, may quá

- Dạ anh cho em xin cốc nước

- Nước cam ép nhé?? – Ăn cam tăng đề kháng mà các thím

- Dạ hihi.

Mình xuống pha cốc nc cam cho em, gì chứ cam nhà mình sẵn lắm, mẹ mình bị say ô tô, với mẹ thích uống nc cam.

- Em uống đi này.

- Dạ

- Anh ơi em về nhà một chút đây

- Hả?? Em ốm thế này nhỡ về nhà có gì thì sao?? Mẹ anh cũng nấu cháo rồi

- Dạ em về …

- Hả???

- Em về tắm rửa một chút. – Mặt em đỏ ửng, trông yêu thế

- À. Hề hề. Ừ thế em về tắm rửa đi

- Dạ tại lúc trưa em ra mồ hôi quá nên…

- Nên có mùi chứ gì há há.

- Anh này hihi. – Mình trêu cho em vui lên

- Ơ này đi đâu thế Linh?? – Mẹ thấy em đi xuống cầu thang liền hỏi

- Dạ con về tắm qua một chút bác ạ

- À ừ thế tí tắm xong sang nhà bác ăn cháo nhé, bác vừa gọi cho bố mẹ con rồi. Bố mẹ đi đến khuya mới về cơ.

- Dạ vâng ạ, con về đây bác ạ

- Ừ về rồi tí sang nhé

- Dạ vâng.

- Em về đây anh H.

- Ừ để anh đưa em

Đưa em về nhà, mình trở vào nhà lên mạng tí, rồi làm ít bt tranh thủ luôn, thứ 2 kt mới vãi lúa, mà tối mai mình có lịch hẹn đá pes với thằng Thắng cmnr. Khoảng 8h30 em mới sang, ủ ôi nhà mình đợi cơm em, đói teo chim cmnr.

- Con xin lỗi bác ạ, tại thằng cu Tí nó về nên con phải nấu cơm cho nó ăn. – Em Linh nói

- Sao k bảo nó sang đây luôn, đang mệt mà con nấu cơm làm gì. – Mẹ mình mắng yêu em

- Dạ con xin lỗi ạ

- Thôi vào ăn cháo đi, bác múc cho nhé.

- Dạ vâng ạ.

- Hâm. – Mình véo má em cái cho chừa tội hâm này, đã ốm còn nấu cơm. Em luôn đặt ng khác lên trên bản thân mình

Ngồi ăn thì cũng k nói gì nhiều mấy, có em vs mẹ mình nói chuyện nhiều thôi, mình bị lép vế cmnr. Hôm nay bố mình với thằng nhõi con đi uống bia. Thằng ấy rất thích bám càng ông già đi uống bia, vì nó đc uống coca thỏa thích. Mẹ mình cấm nó uống coca mà.

Ăn xong mình rủ em lên phòng xem phim, đầu tiên định xem bóng đá cơ, nhưng mà cái đầu HD nhà em bị ếu sao ý, phát chậm giờ hay gì ý, VTC HD3 đếu thấy chiếu ARS – TOT. Thôi thì đành cắm cái USB vào con màn TV nhà mình, xem The Advenger với em vậy. Em với mình cùng nằm một giường, chả dám ôm ấp sợ mẹ lên bất chợt, tại Linh ốm mà, nhỡ đùng cái mẹ lên thì mình cũng ngại. Xem đc 45’ thì em ngủ quên mất, mình kê lại gối cho em nằm đỡ đau cổ, rồi để em ngủ. Lúc ấy mình tranh thủ làm nốt đống bài tập. 9h30 thì thằng nhõi nhà mình nó về, xồ phát vào phòng. Mình đánh tiếng bảo nó phắn ra, hôm nay lại nghe lời vãi

Mình cũng chả dám đánh thức em dậy, mãi đến 10h30 em mới tỉnh

- A, em ngủ lâu chưa anh??

- Em ngủ mấy tiếng rồi

- Ôi thôi chết, 10h30 đêm rồi hả anh??

- Ừ. Em ngủ say quá anh k nỡ gọi. – Chắc mấy hôm em học bài mất ngủ đây, thương em quá

- THôi em về đây k mẹ em lại mắng.

- Ừ để anh đi cùng em nói vs 2 bác một câu cho phải phép

- Dạ vâng ạ hihi

- À Linh này.

- Dạ gì ạ??

- Đừng ốm nữa nhé, anh thương em lắm. Anh Yêu Em. – Mình ôm em vào lòng, nói chậm rãi lắm, mình yêu em thực sự rồi.

- Em cũng thế. – Em ôm mình lại, nói nhỏ tí

- Thôi mình về đi k bố mẹ em lại mắng

Mình với em vào thưa chuyện với 2 sếp bên kia phát, 2 sếp cũng k trách gì mình, còn cảm ơn mình vì đã chăm sóc cho Linh, 2 cô chú bận quá nên k có thời gian. Mình cũng vui lắm. Hỹ hỹ, được lòng bố mẹ vợ rồi.

Xong xuôi ngồi type các thím luôn. Đệch em lây ốm cmnr, mỏi vờ lờ. Có thím nữ nào hát ru em ngủ với Đùa tí chứ Linh ơi ngủ đi nhé, I love U.

Ngày 18/11

Ủ ôi mỏi vãi lúa ra ý. Tối qua mãi mình mới ngủ, mệt vờ lờ. Lây ốm của em Linh rồi, mình to xác mà yếu vãi. Dậy uể oải, 8h hơn cmnr, lâu lắm mình mới dậy muộn như này, cơ mà hôm nay là chủ nhật đc nhỉ nên chả lo. Mở đt ra thì thấy tin nhắn của Linh

- Anh dậy chưa???

- Anh vừa mới dậy này.

- Anh mệt hả mà sao ngủ dậy muộn thế??

- Ừ anh hơi mệt. Em đỡ mệt chưa?

- Anh ốm à? Để em sang nhé.

- Ừ. Hỹ hỹ. – Mình muốn gặp em lắm ý

- Anh sao rồi, trán nóng rồi này. – 10’ sau em sang, sờ trán mình.

- Anh vẫn khỏe mà hỳ hỳ. Mà mẹ anh có dưới nhà k???

- Dạ bác sang nói với em từ sáng là đi về bên nhà bà ngoại rồi ạ

Đề xuất Voz: Kể lại một chuyện tình
BÌNH LUẬN