Logo
Trang chủ

Chương 148

Đọc to

- Hôm nay giải lao nhé? – Mình đề nghị.
- Dạ vâng hihi.
- Anh ôm cái, nhớ quá.
- Ôm em nhiều có sợ chán không? – Em hỏi mình.
- Chán gì, trời lạnh như này ôm người yêu sướng không để đâu cho hết.
- Lại nịnh rồi, hihi. – Em véo mũi mình cái, nhí nhảnh thế.
- Thôi mình xuống đi, không lỡ chị Hoa nhìn thấy thì … - Em ngại ngùng nói.
- Ừ thế xuống vậy, mà nó gọi em là chị dâu cơ mà hehe
- Anh này, nói trước bước không qua đâu, xì
- À ừ, thế thôi anh không nói trước. Hề hề.
- Hôm nay em về bên nhà nấu cơm cho cả nhà, nên không ăn được ở nhà anh, anh xin phép bác hộ em nhé.
- Ừ rồi yên tâm, vợ anh mà lị
- Anh này, đã bảo không nói trc rồi mà
- À ừ hề hề
- Em về đây. Bb anh
- Ơ này, không thơm vào má anh tạm biệt à?
- Thôi, chị Hoa nhìn thấy thì sao?
- Ừ thế thôi, hề hề. Em về nhé
- Dạ vâng hihi. Bb anh.

Mình trở lên phòng, vẫn thấy Hoa học hành chăm chỉ, hình như trang học mãi.vn hay sao ý, thấy giao diện giống giống. Mình bỏ xuống nhà nằm xem TV cho đỡ chán, nằm mãi rồi ngủ lúc nào không hay. Tỉnh dậy thì đã gần 12 giờ rồi, bố mẹ mình vẫn chưa về.

- Alô, mẹ đi đâu đấy? Không về nấu cơm à? – Mình gọi cho mẹ.
- Mẹ với bố sang nhà bà ngoại, mày với Linh với Hoa ăn cơm đi.
- Có ai nấu đâu mà ăn cơm.
- Ơ thế tưởng Linh sang?
- Đâu, Linh hôm nay về nhà nấu cơm cho bên đấy mà mẹ.
- Cái Hoa đâu?
- Đang ngồi trên gác rồi ạ.
- Thế 2 đứa tự nấu cơm ăn đi, lớn tồng ngồng còn dựa dẫm, thế nhé. – Mẹ cúp máy cái rụp, haizzz.

Mình lên phòng xem nó học xong chưa, thấy nó ngủ gật ở bàn máy tính rồi.

- Ê ngủ rồi hả? – Mình lay lay nó.
- Ơ, em ngủ gật à?
- Nói dãi dính hết mép rồi kìa.
- Ơ… - Nó ngơ ngơ.
- Mà đói chưa?
- Dạ đói rồi.
- Thế giờ anh với em ra quán ăn nhé? Mẹ anh sang bà ngoại rồi.
- Ơ lại ăn cơm quán à?
- Thế không nhịn đói đi.
- Thôi được rồi để em lên nhà mặc áo.

Đợi nó xuống, tranh thủ lên face nghe ngóng tình hình. Xong rồi mình xuống nhà dắt xe ra, một lúc sau thì nó xuống, trông ăn mặc chuẩn phết. Lượn với nó vài vòng tìm quán, cơ mà chả thấy quán nào cả, mình mang có 200k, sợ đếu đủ ăn, vào mấy quán sang sang chém cho thì nhẵn túi. May quá có quán nhìn trông cũng được, không đến nỗi mất vệ sinh lắm, mình vào gọi 2 đĩa cơm rang thập cẩm nhanh gọn nhẹ, nó ăn trông máu lửa vãi lúa, nhoằng cái hết đĩa cơm với cốc nước cam ép. Xong xuôi đâu đấy thì mình với nó về, cũng chả nói gì nhiều vì mình không khoái nói chuyện với nó lắm, nó cũng hơi ngại ngại vì lớn tuổi hơn mà phải gọi mình là anh. Về nhà thì nó tót lên phòng ngủ tiếp, mình cũng đang định đi ngủ một giấc vì người hơi mỏi mỏi, vừa đặt lưng xuống thì mẹ gọi

- Alô.
- Dạ gì hả mẹ.
- Mày sang nhà bà ngoại, đèo bà đi khám.
- Sao mà khám?
- Bà bị đau lưng mấy hôm rồi, bố mày uống rượu say đèo sao được.
- Chú An đâu sao không đèo??
- Chú ý đi có việc rồi, sang đi bà chờ.
- Dạ vâng.

Mình sang nhà bà ngoại đèo bà đi khám. Bà ngoại quí mình lắm, quí nhất trong mấy đứa cháu, nhưng cũng lâu lâu rồi không sang bà, bà cũng mắng. Cơ mà bà ơi mấy hôm nữa cháu dẫn cháu dâu về cho bà xem, rồi bà tha hồ đi mua sắm với cháu dâu hỹ hỹ.

Đến tối thì Linh vẫn sang học bình thường, cơ mà chán cái là cả thằng nhõi em mình, Hoa, 2 đứa mình cùng học chung 1 phòng. Cái Hoa thì đeo headphone vào học trực tuyến, thằng nhõi em mình thì học ở bàn học. Mình với Linh đành lủi thủi học trên giường. Phòng cái Hoa thì bố mình đang sửa lại đường dây điện nên không tiện học lắm. Thế là cả buổi tối chả sơ múi đc gì, cũng chỉ dám nháy mắt cười tình với Linh vài cái.

Đề xuất Bí Ẩn: Mục Dã Quỷ Sự - Ma Thổi Đèn
BÌNH LUẬN