Logo
Trang chủ

Chương 149

Đọc to

À ừ thì cũng gom góp vài mẩu chuyện vui từ hồi cấp 3 cho các thím thưởng thức.

Hồi cấp 3 thì mình thuộc dạng nghịch, cơ mà cũng khá lạnh lùng. Đếu biết nói thế nào nữa, lúc vui thì vui cơ mà lúc bt thì không thích nói chuyện mấy. Cũng cục tính phết. Năm lớp 11 thì phải, trong tiết văn thần thánh, mà các thím biết đấy giờ văn với dân khối A như mình thì quả thật mà một thảm họa. Mình phải tìm đủ trò để giết time, lúc thì ngồi giở toán lý hóa ra học, không thì bày trò vui đùa với đám bạn ngồi gần. Hôm ấy là tiết văn thứ 2, 2 tiết văn liền nhau ý các thím. Mình đang ngồi vẩn vơ suy nghĩ, đầu óc để trên mây, bất chợt nảy ra trò vui, hỹ hỹ. Thằng ngồi cùng bàn với mình tên là Duy, không phải Duy Dê nhé các thím. Cũng khá thân với nó, chém gió cũng vui, cũng nghịch như mình. Mình nói với nó

- Ê, tao với mày ngoáy tai không?? - Trò ngoáy tai bằng tóc ý các thím
- Ôi cái đệt, đúng là ý tưởng lớn gặp nhau. Đi xin tóc thôi
- Ờ rồi để tao xin thằng Lâm, tóc nó cứng vl. - Mình nói
- Chuẩn rồi đấy, quất thôi.
- Lâm ơi cho tao xin cọng tóc. - Mình ới lên bàn trên
- Đệch, tóc của bố mà để cho chúng mày nghịch à? - Nó quạu lại
- Đờ mờ có cọng tóc cũng ki bo vờ lờ. Thế chú thích tự nguyện hay để anh nhổ cả tùm. - Mình dọa nó
- 1 sợi thôi đấy, thư ký Hoa nhổ cho anh. - Nó nói với bé Hoa ngồi cạnh, bé này cũng bt không xinh không xấu
- Nhanh mẹ lên không xẻo chim giờ.
- Đây, đm bố 2 thằng đơ, học đéo học suốt ngày nghịch. - Nó quạu với mình
- Ờ rồi ok. Hỹ hỹ
 

Đề xuất Tiên Hiệp: Nhật Ký Thành Thần Của Ta
BÌNH LUẬN