Logo
Trang chủ

Chương 156

Đọc to

Hôm nay thì mình xí rửa bát, tại trời lạnh như này để bàn tay Linh sờ vào nước, hỏng hết da hỹ hỹ, em đứng ôm eo mình từ đằng sau mãi từ lúc bắt đầu cho đến lúc rửa xong, hạnh phúc vờ lờ. Trời lạnh chắc mẹ mình thèm ngủ nên ăn tráng miệng xong là vào phòng nghỉ rồi. Đang ôm ấp cười phớ lớ là thế, bỗng dưng cái Hoa đi xuống, ho cái khụ, cả mình với Linh giật bắn người, mặt mũi 2 đứa đỏ ửng. Nó xuống lấy cốc nước lên phòng, lẳng lặng chẳng nói chẳng rằng.

- Thôi chết, chắc em bị nghĩ xấu trong mắt chị ấy rồi huhu. – Linh nói.
- Dở, nghĩ xấu gì.
- Thì em hơi…. Hơi…. Hơi… vô duyên ý ạ.
- Dở hơi. Hấp. Kệ nó, hỳ hỳ, lên phòng anh nằm đọc conan đi. – Mình khoái nhất món này.
- Dạ vâng hihi.

Lên phòng, mình rửa tay chân sạch sẽ rồi quất thôi. Vẫn tư thế ôm em huyền thoại, lần này mình chọn doremon làm nơi hạ cánh tình yêu. Có mấy đoạn nobita vào nhầm phòng tắm xuka mà bấn hết cả loạn. Nằm ôm em mà sâu siếc cứ sục sôi. Đùa tí chứ mình trong sáng bm.

Nằm ôm nhau một lúc, cũng hôn hít đủ cả, thôi lược đoạn hôn ra vì sợ các thím GATO, vẫn chỉ là chạm môi 3s rồi bỏ ra ý mà, chứ không dám đá lưỡi, ngại ngại thế nào ý. Đang nằm ôm nhau trong tư thế chuẩn, thằng Thắng gọi cho mình.

- Alo.
- B lô. Bố nó có nhà không? – Nó oang oang ở đầu dây bên kia.
- Bố có, sao hả con.
- Con cái đệt. Rảnh rỗi không?
- Sao có gì, đang nằm ôm tềnh yêu bé nhỏ. – Mình nói thế, Linh ghê gớm nhéo mình cái vào eo, cơ mà phê.
- Ờ chuẩn rồi, sang đây ăn nem chua rán không?
- Ô, vợ chồng mày đang ăn à?
- ừ ừ, sang nhà tao nhé, không có ai ở nhà đâu mà lo.
- Ờ rồi quất luôn hé hé. Có mỗi nem chua thôi à?
- Thế mày có thích ăn đùi rồng không bố mua cho? Đờ mờ đã nghèo còn đòi hỏi vờ lờ.
- Ờ rồi để đấy, vợ chồng đây sang luôn hỹ hỹ. – Mình nói với nó.
- Thế nhé. – Nó cúp máy.
- Ai gọi thế anh? – Linh hỏi mình.
- Thằng Thắng ý mà, giờ mình sang nhà nó ăn nem chua rán đi hỹ hỹ.
- Dạ…
- Sao?
- Nhưng mà để chị Hoa ở nhà liệu có làm sao không anh? Hay rủ chị ý đi cùng luôn. – Linh ngập ngừng.
- Thôi nó ốm thế đi gì, mình đi xong tí nữa về đi mua thuốc cho nó là được rồi.
- Dạ vâng.
- Thế đi luôn nhé, anh thèm ăn nem chua quá.
- Dạ vâng hihi, đúng là anh tham ăn.
- Đấm cho cái giờ.
- Hihi, anh H hâm.
- Em mặc cái áo khoác của anh vào, lạnh lắm đấy.
- Dạ vâng.

Mình xuống nhà xin phép mẹ 1 câu rồi đi thôi, dắt con xe ra, cũng chỉ vài trăm mét chứ mấy, cơ mà em ôm mình chặt lắm, ấm đừng hỏi hỹ hỹ. Sang nhà thấy 2 vợ chồng nó đang tẩm bột chiên xù vào nem chua.

- Đếu mẹ lâu thế? – Thắng CT nói.
- Nhanh vãi ra còn gì, đâu đâu đói quá rồi.
- Vào làm đi rồi mới có ăn. – N béo trừng mắt, đanh đá vãi.
- Con sư tử gầm gừ này, mày muốn gì? – Mình trêu lại nó.
- Á à? Linh thấy nó láo không em? - N béo đã gọi sự trợ giúp người thân.
- Dạ hihi. – Linh chỉ cười tủm.
- Để em gọt củ đậu cùng chị hihi.
- Ừ em vào đây, cho 2 ông kia thử vào bếp xem thế nào.
- Ối giời, bu nó cứ để anh. – Thắng CT to mồm.

Khỏi phải nói chứ giao bếp cho 2 thằng đực chính hiệu như bọn mình, quả là sai lầm của N béo, chầu nem chua được mang ra với không ít cái bị cháy, cơ mà vẫn ngon chán. Chấm thêm tương ướt nữa, giời lạnh thế này ăn thôi rồi.

- Linh dạo này học thế nào em? – N béo hỏi.
- Dạ vẫn ổn chị ạ. Anh H dạy em nhiều lắm hihi. – Mình tự hào vãi.
- Cẩn thận nó cho đi du học đấy. – Thắng CT nhồm nhoàm nói, đệt.
- Du Học là gì ạ? – Linh ngây ngô hỏi.
- À ờ không có gì, H nhỉ hé hé. – Nó nhìn mình cười đểu.
- Chỉ anh hiểu em.
- Có nói ra du học là gì không? - N béo xách tai Thắng CT, nhìn cái cảnh này buồn cười vl.
- A A đau, em bỏ ra thì anh nói. – Mặt thằng Thắng méo sệch, nhìn ngu vãi.
- Nói nhanh em tha.
- Thì là như kiểu bắt cóc sang Trung Quốc ấy. Bọn anh nói thế cho hoa chương mà. – Thắng CT cáo phết, chắc nó ngấm đòn chém gió lên thần của mình rồi hỹ hỹ.
- À ra thế, bày đặt. – N béo cười cười.

Chém thêm vài cái nữa, căn bản là mình cũng không nhớ rõ câu chuyện lắm nên không thể rì viu lại hết được, các thím thông cảm nhé hỹ hỹ. Mình cũng còn nhiều việc phải lo như bài vở, chứ sao có thể nhớ từng chi tiết nhỏ nhặt hề hề.

Khoảng 4h20 chiều mình với Linh về, sau khi đã phè phưỡn tại nhà thằng Thắng, tranh thủ đèo em đi chợ luôn. Nhìn em chọn cá chọn thịt, đúng người vợ của gia đình, hiện hậu thấy ớn. Thồ một đống đồ về, nào cá nào rau nào thịt ba chỉ, em nói là mấy hôm nữa không đi chợ, đi một thể luôn cho đỡ mất công. Về đến nhà mình lên phòng tạ tiếc tí rồi tối ăn cơm, cũng lên ghé qua xem cái Hoa như thế nào, nhưng nhìn nó trùm chăn ngủ kín mít nên ngại chả vào nữa. Tối đến thì mình với Linh vẫn học cùng nhau, cơ mà chả có gì vì thằng em nó ngồi ám mình cả buổi. Đến lúc Linh về thì mẹ mình vào phòng nói.

- Hôm nay mày với em lên phòng Hoa ngủ, mẹ với Hoa ngủ ở phòng mày.
- Ơ sao lại thế hả mẹ?
- Nó bị cảm, lúc chiều mày còn quên mua thuốc cho nó nữa. - Ờ đúng mình mải đi chợ với Linh nên quên mất.
- Dạ nhưng sao ngủ phòng con làm gì?
- Thì phòng mày có điều hòa 2 chiều, đêm lạnh mẹ bật cho Hoa ngủ. Nó là con gái, nhường nó một chút. Với cả cảm này về đêm sợ lắm, nhỡ có gì thì chết. - Ờ mẹ nói cũng chuẩn.
- Dạ thế để con lên bảo nó xuống.
- Ừ lên đi.

Mình lên gọi Hoa xuống, nó mệt đến mức mình phải dìu mới đi được, dìu nó xuống tầng 2 phòng mình, mình đổi chăn luôn, tại cứ nghĩ thế nào ý, sợ con trai con gái đắp chăn chung bị có thai ?. Đùa tí em trong sáng bm.
 

Đề xuất Tiên Hiệp: Ta Yếu Gà, Nhưng Bị Chính Đạo Coi Là Vô Thượng Thánh Ma
BÌNH LUẬN