Logo
Trang chủ

Chương 159

Đọc to

Mất 10 giây trấn tĩnh, mình mới lên phòng thay quần áo được, xuống nhà dắt xe thì con Hoa cũng vừa xuống tới, nhìn nó đội cái mũ len ôm sát mặt trông giống Geum Jan Di trong vườn sao băng hay cái đếu gì ý, ngộ phết.

- Ơ mày dở à? – Mình nói nó.

- Có anh dở ý.

- Mày đội mũ len, tí công an nó phạt rồi tha hồ cãi nhé.

- À quên em nhầm.

- Thôi vào thay mũ đi người, thời với trang. – Kể ra nó ăn mặc cũng được, nhiều bộ ngộ phết. Có lần nó mặc cái áo sơ mi với cả quần ngắn bó sát, trông …

- Lề mề quá nhanh lên. – Mình bực.

- Đây xong rồi, nếu là cái Linh chắc gì anh đã cáu. – Nó bĩu môi.

- Thôi lên đi, lắm nhọt.

Mình đèo nó đi khám, phòng khám tư nhân ý mà. Nó vào chả hiểu sao bác sĩ bắt cởi ra chụp chiếu các kiểu mới ác, chắc mẹ mình gọi điện khám tổng thể luôn cho nó. Ừ thì cũng chả để ý mấy, mình ở ngoài mà. Mà bác sĩ là nữ nhé các thím. Xong xuôi nó ra, mình hỏi.

- Sao thế nào?

- Chả làm sao cả, thiếu máu.

- Ơ, thế sao bác sĩ bắt mày chụp X-quang?

- Em cũng chả biết, thôi đi về đi anh.

- Ờ ờ.

- Mà đãi em chầu kem nhé?

- Mày chỉ ăn là nhanh, không sợ ốm lại à?

- Ăn kem sao mà ốm được.

- Viêm họng là ốm đấy. Thôi ốm sợ lắm, với lại tốn tiền nữa.

- Anh ki bo nhất quả đất, thế có cho ăn không thì bảo.

- Ờ rồi, 1 que nhé.

- Ok men. – Nó cười tủm, trông hai núm đồng tiền duyên phết, cơ mà mình không định lập thớt Yêu thầm em họ đâu. Nói thêm là mình cũng là fan của bác khovigaitheo và bác wuwu nhé.

Lượn lờ một tí, mình dẫn nó vào ăn kem Tràng Tiền, nhìn mấy đôi cứ cười cười tủm tủm, ghét thế không biết, quay sang nhìn con em họ, nó đang chúi mũi nhắn tin.

- Lại anh nào nhắn hả? – Mình xoáy nó.

- Anh nào?

- Anh hôm trước mày kể ý.

- À, lâu rồi mà.

- Thế giờ là anh nào?

- Anh hỏi làm gì?

- Ờ để biết. Bảo nó hối lộ anh vợ đi không còn lâu mới tán được hỹ hỹ.

- Thôi anh ăn nhanh đi còn về. – Nó ngắt chuyện, cụt con mẹ nó cả hứng.

Đèo nó về xong, lên phòng nằm tí cho đỡ mệt, cơ mà lạ thay, căn phòng thật tinh tươm sạch sẽ, lại có mùi thơm của hương xịt phòng nữa chứ, mình đoán ngay chắc là Linh dọn hộ mình rồi, chứ mẹ mình chả bao giờ dọn hộ luôn hỹ hỹ. Mình thay quần áo rồi làm vài turn tạ đôi với chống đẩy, cơ mà cái tạng người mình hơi bé, tủi thân vãi lúa. Ước gì được như Chung Tử Đơn với Lý Tiểu Long hoặc ít ra thì cũng như Captain America, ôi ôi người thằng Captain đẹp vãi các thím nhỉ. À nhân tiện, các thím cho hỏi bên hàng Đẫy có bán cái bao cát loại nhỏ (người ta hay gọi là đích đấm) không ạ, em đang định làm một em về đấm boxing + Gym.

Tắm rửa xong xuôi mình xuống ăn cơm, lúc nãy đi viện với con Hoa thì hết tầm 2 lít, chỗ quen biết nên bác sĩ chỉ lấy tiền thuốc thôi.

- Hoa khám xét thế nào cháu? – Bố mình hỏi.

- Dạ là thiếu máu thôi bác ạ.

- Ăn uống đủ chất vào mới có sức khỏe để học. – Bố nhắc nó, mà thiếu máu sao lại sốt nhỉ? Mình tưởng chỉ mệt mệt lả lả thôi chứ sốt thế quái nào được?

- Dạ vâng.

- Mà thằng H, giờ ăn tham vừa thôi, có gì chia sẻ cho Hoa ăn với. – Bố nói mình.

- Con có ăn gì đâu.

- Mày toàn ăn thịt ba chỉ với thịt mông, tưởng tao không biết hả? – Ông già nháy nháy lông mày, cười đểu mình.

- À à à. Há há bố cũng tinh ý ghê. – Mình ngẫm ra, đờ mờ hài vờ lờ.

- Mày, tao đẻ ra mày lại còn không biết há há. – Mình với ông già cười phớ lớ, đúng là ý tưởng lớn gặp nhau đây mà hỹ hỹ.

Cơm xong, tối thì thằng em mình với bố rửa bát, phân công rõ ràng. Mình lên nhà dọn qua cái phòng cho nó tinh tươm sạch sẽ nốt lần nữa, lúc nãy thằng nhõi con ăn bánh chocopie vãi hết cả ra sàn, nháy với thằng em tối nay nó xuống phòng khách học bài, trả lại bầu trời riêng cho mình hỹ hỹ.

Nhét cho ông nhõi 20k, làm theo răm rắp ngay hỹ hỹ. 8 giờ hơn Linh sang học, vẫn nụ cười ấy, vẫn khuôn mặt ấy và vẫn những số đo ấy.

Cả buổi mình với Linh ôn lại phần logarit, có cái quần bất đẳng thức nhiều bài ảo vãi lúa ra, cơ mà cũng vẫn giải quyết được. Xong xuôi đâu đấy, Linh nói.

- Em về đây anh hihi.

- Chờ anh tí.

- Dạ?

- Cho anh ôm một tí, lâu ngày không ôm nhớ quá. – Mình ôm em vào lòng, chặt lắm, ấm lắm, hôm nay em lại gội đầu bằng Romano, thơm ghê gớm hỹ hỹ.

- Anh hôn em nhé? – Mình nói.

- … - Em chỉ im lặng, dụi dụi đầu vào ngực mình.

Đề xuất Voz: Sài Gòn làm sao tránh được những cơn mưa!
BÌNH LUẬN