Logo
Trang chủ

Chương 160

Đọc to

Mình nâng chiếc cằm nhỏ bé xinh xinh của em lên, đặt một nụ hôn nồng cháy vào đôi môi ửng hồng tự nhiên, thật mãnh liệt quá, thật đầy yêu thương chất chứa. Đôi môi em như có ma lực vậy, từ đấy trở xuống đũng quần cách hơn 80cm, vậy mà ma lực của nó khiến sâu mình ngóc đầu dậy. Đùa tí em trong sáng bỏ mẹ hỹ hỹ. Đang hôn là thế, tự nhiên nghe có bước chân người đi lên gác, mình với em giật bắn mình.

- Thôi em về đây. – Em đỏ ngượng chín cả mặt.

- Ừ thế em về nhé, để anh đưa em về.

- Dạ vâng hihi.

Thật là hạnh phúc vì được ôm trọn thế giới trong tay hỹ hỹ.

Ngày 08/1/2013

Lời đầu tiên, cho phép mình chào các thím cái Hỹ hỹ, tại vì trong thời gian qua, có một số việc xảy ra nên mình ngưng viết. Ờ thì là do Linh phát hiện ra, và một cơ số bọn nằm vùng cứt thối ở lớp đại học nó định tung info của mình lên, cơ mà may quá mọi việc đã qua đi nên mình lại trở về với những lần giựt tem và những cô em hấp dẫn. Có nhiều thím cũng hỏi, Linh phản ứng thế nào với việc sâu sủng gái gú của mình. Mình mất 1 ngày để thuyết phục Linh đấy híc. Đọc được những cái chap ấy, có 2 cảm xúc trong Linh các thím ạ. Thứ nhất là cảm xúc thấy bị mang ra làm trò đùa và không ngờ rằng thằng bồ mình nó lại râm thế. Đùa thôi, Linh cũng ngượng khi mình cứ đề cập sâu sủng các loại, và không kém phần bực tức khi mình luôn đề cập đến em trứng khủng long hay em Lan Siêu Nhân. Cảm xúc thứ 2, là Linh hiểu rõ tình cảm của mình, và vị trí của Linh trong con tim yếu đuối và dại khờ hỹ hỹ. Ủ ôi nói ra ngượng vãi cả chưởng.

Nói thêm tí về gia đình mình. Thằng nhõi con, nó đã có bạn gái. Đúng là đời em nối tiếp đời anh, và bạn gái của nó trông triển vọng vờ lờ. Đùa thôi, có một đứa trong lớp viết thư thích thằng này, nhưng thằng này không thèm đếm xỉa, nghĩ cũng vô tình vãi. Hoa… cô em gái nhỏ bé dễ thương. Nói đến đây mà muốn ọe. Hôm nọ mình thấy nó ngồi bờ hồ với một thằng cứt bò nào ý, trông cũng ngon zai phết, có khi mình cảm nắng thằng ấy rồi cũng nên. Hỹ hỹ đùa tí cho vui thôi, chắc thằng này nó quen con bé trong lớp học thêm. Và bật mí thằng này mới sinh năm 94, kém mình 1 tuổi, chắc năm vừa rồi tạch đại học. Mình có hỏi con Hoa, cơ mà nó cũng chỉ cười cười tủm tỉm, bố con dở. Hôm nào mò trộm điện thoại nó hỹ hỹ.

Bố mẹ mình vẫn khỏe, và bố mình cũng có đôi phần ngày thêm bá đạo. Hôm nọ mình ngồi ăn cơm, có nói đại khái như này.

- Bố bao giờ cho con tiền con mua cái đích đấm nhé.

- Đích đấm là cái gì? – Bố hỏi.

- Là cái bao cát ý, như kiểu trong phòng tập đấm bốc ý bố.

- Bao tiền?

- Chắc phải 7 lít đó bố. – Mình định xin thêm, tính khoan 1 cái giá gắn vào tường để treo cái đích đấm lên, chứ làm gì có tiền mà mua cái giá treo xịn.

- Ờ thế cho bố hỏi con 1 câu chân tình nha? – Ông già nhìn mình, hỏi giọng xoáy đểu.

- Dạ. – Mình cười hiền từ đáp lại…

- Nhờ cái động lực nào mà con lại nghĩ ra ý tưởng đấm bốc vậy???

- Vô tình thôi bố ạ, tự nhiên con máu mê võ vẽ thôi.

- Ờ thế mày có tin là vô tình mày thích học võ, nhưng mà mày phải cố tình nhặt cái hàm răng rơi xuống đất không??? – Ông già đe dọa.

- Sao bố??

- Mày học võ định đi giết người à?? Báo thù à? Hay trả thù tình???

- Đâu, con học cho khỏe người thôi mà, chứ con thù ai đâu mà bố nói thế.

- Lại chả không, chắc con bé Linh có bồ mới, đá mày rồi nên giờ cay cú học võ định chim xeo thằng kia chứ gì??? – Bố mình nói, tự nhiên mình thấy nhột nhột.

- Haizzz, một phút tim em hững hờ, trọn kiếp anh vương sầu nhớ. - Mình cất lên lời bài hát Tình Bơ vơ, buồn vờ lờ.

- Thằng dở, đàn ông gì mà yếu đuối. Cứng rắn mạnh mẽ lên, hôm nào trời đẹp, mày pha ấm trà ngon, tao với mày bàn chuyện gái mú. – Ông già huých vai mình cái, rồi đi ra phòng khách uống nước …

Dạo này bố mẹ mình cũng bận, nên những bữa cơm cả gia đình cùng ăn là khá hiếm. Và những lần như thế, mình lại cố gắng làm cho tiếng cười nó át đi sự vất vả của bố mẹ.

Và về Linh, nhân vật chính, và cũng là lý do mình review cho các thím gần 2 tháng trời. Linh giờ đã đi học thêm, và chắc cũng có nhiều cặp mắt soi mói và nhiều con chó đói thích đánh chủ giựt hoa. Điển hình là thằng cu hôm trước nó học thêm ngồi cạnh Linh. Sau lần đấy, cả mình đều buồn và Linh cũng không kém phần long trọng. Haizzz, nhưng mọi chuyện đã qua, và dần dần đi vào quỹ đạo của nó. Hôm nọ Linh sang nhà mình ăn cơm, không khí không còn được vui vẻ và thoải mái như trước nữa. Tối hôm đấy ăn cơm xong, mình gọi Linh ra ngoài ban công tầng 2. Chỗ đấy mình đã để 2 cái ghế và một cái bàn nhỏ để nhâm nhi chén trà. Mấy bận trước tự kỷ, ngồi ngẫm nghĩ thấy nhiều điều thú vị phết các bác ạ, mỗi tội lạnh. Mình và Linh lên đấy ngồi, mình pha trà, rót cho Linh, Linh lạnh, cầm cốc trà trong tay, như muốn sưởi ấm. Mình cũng nhìn ra nét buồn trong đôi mắt Linh…

- Trà có ngon không?? – 10’ sau khi ngồi và cầm cốc trà, mình mới hỏi Linh.

- Dạ ngon ạ… - Vẫn cái sự lễ phép cần thiết của người con gái, Linh đáp lại.

- Ừ…

- Anh bảo em này. Thực sự, hôm trước đọc được mấy dòng chữ trong quyển vở của em, anh không kiềm chế được. Tính anh hay ghen lắm. Và cả những tin nhắn với người cũ của em nữa, anh cũng buồn lắm. Mấy hôm nay anh thắc mắc một điều rằng, ở bên anh, em có hạnh phúc hay không??? Nếu em vẫn còn vương vấn tình cũ, hay muốn tự do với các mối quan hệ mở, thì anh sẽ buông tay em. Em đừng nghĩ rằng anh hết yêu em nên mới nói ra những điều này, tất cả cũng chỉ vì anh yêu em thôi. – Mình nói, thực sự buồn.

- … - Linh nấc từng tiếng. Mình cứ để Linh khóc như vậy… Mình vẫn im lặng, dù rất muốn đến và ôm Linh vào lòng.

Bất chợt, Linh đứng dậy, tiến về phía mình, mình vẫn ngồi ở ghế. Linh ôm mình, cái kiểu ngồi xổm mà ôm mình từ đằng trước mặt ý. Xin lỗi các thím ngoài lề tí, có nghĩa là mình vẫn ngồi ở cái ghế, hơi dạng chân ra, và Linh chui tọt vào ôm mình từ đằng trước, khỏi phải nói chứ sâu mình chọc đúng chỗ nhạy cảm. Thôi trở lại với sự buồn buồn lúc nãy…. Mình cũng hơi ngượng, đỡ Linh dậy, ôm chặt Linh vào lòng. Mình nhớ cái ôm này lắm, vì lâu rồi mình mới ôm Linh, mà giữa cái lạnh của Hà Nội như này, được ôm người yêu thì còn gì sướng bằng.

- Em xin lỗi. – Linh vừa nói vừa khóc.

- …. – Mình im lặng.

- Hôm nọ em chỉ trả lời tin nhắn của K (mình xin phép giấu tên thằng ex của Linh), với tư cách đáp lại như người dưng thôi, vì em không trả lời tin nhắn thì hắn cứ nháy máy, em rất khó chịu. Còn Vương (thằng ngồi cạnh chỗ học thêm của Linh), em cũng đã nói với nó là có người yêu rồi, và em cũng đã không ngồi cùng nó nữa. Anh đừng như thế nữa. – Vừa nói vừa khóc, trông Linh như con mèo con.

Đề xuất Voz: MÙA HOA NỞ NĂM ẤY
BÌNH LUẬN