Logo
Trang chủ

Chương 166

Đọc to

Sáng nay, tận 6h kém mình mới dậy được. Chội ôi, ngủ đã quá, phê lòi. Cơ mà lúc dậy thì cuống cuồng cuồng, vội vội vàng vàng vào nhà tắm đánh răng rửa mặt rồi phi xe đến trường, còn quên cả chào ông bà già. Cơ mà mình vẫn nghe loáng thoáng tiếng ông già nói với ra:
- Thằng này chạy như người yêu đưa giấy báo chửa!

Giờ ngồi type lại, mình thấy bựa vãi lúa. Phóng xe trong cái thời tiết giá rét như này, quả thực không còn gì mệt mỏi và đau khổ bằng. Con sâu bé nhỏ, nằm quằn quại, cóng hết cả, và đang hấp hối. Ấy nhầm, chắc là đang rét nên nó run thôi, chứ hấp hối thì hỏng cmn sâu à! Đến lớp, mình thấy thằng Duy Dê và Khánh Cứt đang lấm lét ăn clg ý.
- Chúng mày giấu tao ăn cái gì thế? – Mình bước vào, đặt phịch cái cặp xuống.
- Ấy ấy, có gì đâu hề hề. – Duy Dê cười cười.
- Thế mày giấu cái đ' gì đằng sau kia??
- À ờ thì…
- Á à, socola à con chóa, ăn đ' cho bố nhớ. – Mình giật tay nó, đờ mờ hóa ra thanh socola ngon vờ lờ.
- À thì tại vì hề hề. Hôm qua bác tao đi Nga về, mua bịch socola, có mấy thanh ngon vờ lờ.
- Đờ mờ thế mà giấu bố mài. – Mình gặm miếng socola rồi nói.
- Thì tại mày ăn tham vờ lờ, tao với Khánh Cứt phải giấu chứ. – Duy Dê nói.
- Duy Dê nó nói đúng đấy. – Được bố Khánh Cứt, mồm thì nhồm nhoàm ăn.
- Đúng đúng cái múng. Đấm bỏ mọe giờ, 2 thằng cứt kibo vãi lúa.
- Socola ngon nhờ??? – Duy Dê nó hạ hỏa mình.
- Ờ ngon, có cả nho khô nữa, ăn sướng mồm. – Mình nói.
- Ừ thì ngon mới giấu mày, chứ chán thì đã cho không mày cmnr. - Nói xong 2 thằng lìn ấy lăn ra cười, mình ghét vãi.

Đang chém vui thì vào lớp, mình lục đục lau tay chân mồm miệng rồi giở sách vở ra học bài, quả thật là một học sinh gương mẫu quá đi à! Cơ mà được một lúc, thì tự nhiên mình cảm thấy đau bụng vãi lúa, thôi đệt chả lụa chết tôi rồi. Lúc sáng thì chưa ăn sáng, lại tương ngay cái miếng socola ngọt lử vào, không đau bụng mới sợ đấy! Từng cơn, từng cơn nhói theo nhịp bass của cô giáo đang đứng trên bục giảng hăng say và luyên thuyên về cái mớ gọi là cái đ' gì ý. Không thể chịu được hơn nữa, mình đứng lên:
- Thưa cô cho em đi ra ngoài một chút ạ. – Mình nói với cô giáo, hồi đầu năm mình gọi cô này là chị. Thực ra cô đã 3x tuổi, cơ mà nhìn như 25 tuổi á. Cũng không xinh lắm, trông đen vãi.
- Em ra ngoài làm gì???
- Dạ à ừ thì để em … - Mình hơi bất ngờ, lúng túng đáp, cả lớp cười cười.
- Em ra ngoài làm gì??
- Dạ em đi vệ sinh ạ. – Mình ngượng vl, thế mà cũng chả hiểu, cô kém tắm thế.
- Rồi em ra ngoài đi. – Cô bụm miệng cười, mấy đứa con gái trong lớp thì tít cả mắt. Sư bố chúng nó chứ. À nói thêm, bạn Lan Siêu Nhân giờ hơi bị lạnh lùng.

Phi với tốc độ thần thánh, sau khi giải tỏa nỗi buồn thầm kín, nhẹ hết cả nhõm hỹ hỹ. Mình vào lớp ngồi:
- Sao thế? Đi ỉa à?? – Đờ mờ thằng Duy Dê nó hỏi câu thốn vl.
- Đm nói to thế mày? – Mình nhéo nó.
- Á đau. Đi ỉa thì nói mẹ đi ỉa, sợ cái đéo gì? – Thằng chó, nó chơi mình đây mà, nó nói to ơi là to, cả lớp cười ầm lên, mình bách nhục xuyên trim.
- Cái phắc dù màiiiiiii. – Mình véo nó.
- Á á anh H tha em, em lỡ dại. – Nó đau quá xin mình tha thứ.
- Bố hơi bực rồi đấy. Đưa lap đây thì bố tha. Nhanh. – Mình ra lệnh cho nó.
- Dạ dạ anh để em lấy, anh véo nhẹ thôi. Hic trời lạnh thế này anh véo thế, còn đ' gì là đùi em nữa.
 

Đề xuất Tiên Hiệp: Mù Lòa Tróc Đao Nhân (Dịch)
BÌNH LUẬN