Logo
Trang chủ

Chương 167

Đọc to

Sau khi tịch thu được con lap của thằng cứt bò này, mình lẻn ra ngoài. Căn bản tiết cô này cũng dễ, biết thế lúc nãy lỉnh mọe ra, đỡ phải ôm hận vào thân. Ra ngoài ghế đá ngồi type cho các thím, nhân tiện có cái 3g của thằng Duy Dê, mình xài triệt để.

Đến gần trưa thì xong, tại vì vừa type vừa tranh thủ nc với 1 em xinh ơi là xinh. Hỹ hỹ. Lúc đấy khoảng 10h30, em ấy đến ngồi cạnh ghế đá mình, mình cũng chả để ý lắm, cứ gõ phím thôi.
- Cậu đánh nhanh nhỉ? – Bất ngờ em nó quay ra hỏi mình. Tại mình ngồi ngoài đấy, trùm cái mũ của cái áo khoác lên, nên trông bí ẩn vờ lờ.
- À ừ, mình đánh cũng bình thường.
- Cậu học trường này à???
- Ừ mình học trường này. – Cái đờ mờ không nhẽ trường khác vào đây ngồi rồi type như đúng rồi???
- Ừ hỳ hỳ. Cậu học năm mấy?
- Mình học năm 2.
- A, vậy là hơn em 1 tuổi hihi, em mới học năm nhất.
- Ừ. – Mình trả lời đại khái, con bé nhiều chuyện. Được cái răng khểnh duyên vl.
- Anh học khoa gì thế?
- À khoa XXX em ạ.
- Em học khoa YYY cơ.
- Ừ hỳ. – Mình đang định nói câu: "ờ, vậy cũng mừng" tại hôm nọ xem cái clip trên voz bựa vãi lúa.
- Anh tên gì vậy?
- Anh tên H, còn em?? – Mình hỏi, cơ mà vẫn nhìn chằm chằm cái lap.
- Em tên Ly ạ, anh ở HN à?
- Ừ anh ở HN.
- Còn em ở Hà Giang cơ.
- Ừ, xa nhỉ.
- Dạ. Mà thôi em vào phòng đứa bạn một tí, chào anh.
- Ừ chào em. – Mình chào, nghĩ bụng "con gái con đứa, bắt chuyện ác vãi lúa, có ngày bị lừa bán sang Trung QUốc cho xem".

Và lại tiếp tục với công việc của mình hỹ hỹ.

Khoảng 12h50 mình về đến nhà, đã thấy vợ chờ sẵn ở cửa cmnr, như kiểu đón phu quân vừa thắng trận chở về ý.
- Anh hihi.
- Ơ, cậy cửa vào hả người đẹp?? – Mình trêu.
- Ơ, xì. Sáng nay bác đưa em chìa khóa đấy.
- Hỹ hỹ thế mà anh tưởng hề hề.
- Tưởng em ăn trộm chứ gì, xì.
- Thôi mà, anh thương, thơm cái nhớ vl, à nhớ quá. – Đờ mờ mình buột miệng, may mà Linh đang ra đóng cổng, không để ý mấy.
- Ơ xì, chưa gì đã thơm với tho, hihi. Anh vào ăn cơm đi, em nấu xong rồi.
- Ủ ôi đảm quá cơ!

Mình vào rửa tay chân mặt mũi, lạnh vờ lờ. Đi ra, thì toàn là sơn hào hải vị, nào rau bắp cải xào, nào trứng rán, nào thịt luộc, ủ ôi nó thơm không khác gì thịt phượng hoàng với thịt hổ các thím ạ! Mình quất 3 4 bát liền, vì sáng nay không ăn sáng mà. À tả thêm tí cho các thím nhé. Trứng Linh rán thì không cháy mà cũng không non quá, rất vừa tầm. Thịt luộc tuy có hơi nguội một tẹo, cơ mà 3 chỉ nên ngon lắm, thớ thịt chắc chắn vãi, ăn miếng nào, thơm lừng miếng ấy. Và kia, món bắp cải xào, ủ ôi ngon quá, ứ thể cưỡng lại cái sự sung sướng này được hỹ hỹ.
Ăn xong, mình rửa bát, còn Linh gọt quả dưa hấu trong tủ lạnh, ăn buốt mọe hết cả răng. Xong thì việc gì đến cũng phải đến. Linh và mình lên phòng nằm hỹ hỹ.
- Lên gác ngủ trưa tẹo đi người đẹp. – Mình rủ.
- Hay mình nằm dưới này xem TV nhé anh??
- Lạnh lắm à…
- Ứ, em thích xem TV.
- Ừ rồi thế để anh mang chăn với cái giường gấp ra nhé.
- Dạ hihi. – Được hôm nhõng nhẽo, ảo quá cơ.

Đề xuất Voz: Hối hận vì lấy vợ sớm
BÌNH LUẬN