Nói rồi mình bỏ xuống nhà ăn cơm, một lúc sau thì nó xuống. Nó còn chê cơm mình nấu không ngon nữa, bày đặt đấm phát nát mồm giờ! Mình để ý trong bữa ăn, thi thoảng nó cười tủm.
- Răng dính rau kia kìa cười với chả cợt. – Mình nói.
- Á?? Thật à? – Mắt nó trợn tròn, ngượng ngượng.
- Hỹ hỹ, thật vờ lờ, à nhầm..thật.
Rồi nó bỏ chạy, vào buồng trong soi gương. Nhìn chạy như con vịt, buồn cười vãi. Khi đã chứng nhận xong hàm răng trắng bóc của nó còn nguyên vẹn, nó chạy ra đấm mình một cái vào lưng. Rồi cười nhăn nhở khi thấy mình bị trọng thương! Tự nhiên, mình thấy nó đẹp quá, nụ cười nó rất hiền lành, trong sáng. À ờ thì so sánh nó với Linh như thế nào nhỉ?? Linh hiền dịu, nhẹ nhàng, tinh tế. Còn con Hoa này thì có phần mạnh mẽ, bao bọc là vẻ yếu đuối bên trong, khá vô tư… Đôi lúc mình cũng thấy hơi hơi … trong lòng, nhưng mà mình với nó là anh em, mình không bao giờ quên điều ấy.
Ăn xong, nó rửa bát, mình tranh thủ lên phòng nằm một tí, tí nữa đi đá bóng cùng đội thằng Duy Dê, nó thiếu người. Đù má nó thằng bên đội kia nó cùi chỏ mình phát vào mồm, giờ vẫn còn đau. Còn tối, mình có nói chuyện với Linh một ít, cũng chỉ qua loa về tình trạng của cái XXX thôi, chắc em cũng mệt. Tẹo nữa mình ru Linh ngủ…
Tại hôm nay hơi mệt, với cả mắt mũi kèm nhèm + một vài lý do cá nhân, nên chap này hơi sơ sài. Mong các bạn thông cảm hộ mình nhé, mai mình sẽ cố diễn đạt nó tốt hơn, tự nhiên hôm nay cảm xúc nó tụt quá.
Ngày 14/01
Lại tất bật với việc học hành, sáng nay mình có tiết ở lớp. Đối với mọi nữ sinh, thì thứ 2 là buổi chào cờ đầu tiên cho tuần học mới. Cơ mà đối với nam sinh, thì việc chào cờ diễn mỗi sáng. Đùa tí cho vui thôi, đời học sinh ai chả chào cờ. 5h20 mình dậy, vệ sinh cá nhân xong xuôi, mình hít thở một hơi thật sâu. Lâu lắm rồi mới có giấc ngủ ngon như hôm qua. Tại hôm qua đá bóng về mệt, nên đặt lưng phát là mình ngáy luôn. Chưa cả kịp ăn sáng, mình phi xe đến trường trong cái giá rét làm teo cả sâu. Cơ mà dạo này em trứng khủng long hình như đi tránh rét trong nam cmnr hay sao ý, chả thấy đâu. Đến lớp, chả thấy thằng cứt bò nào hết. Mình về chỗ ngồi, mở điện thoại ra thì thấy có tin nhắn của Linh:
- Anh dậy chưa???
- Anh đến lớp rồi, em ăn sáng chưa?
- Dạ chưa, em đang tập thể dục nè hihi.
- Tập thể dục gì mà nhắn tin nhoay nhoáy thế?
- Thì em tập thể dục ngón tay mà hihi. Đùa thôi, em đang rán bánh trưng cho cả nhà.
- Ừ thế em rán đi nhé, anh học đây hỹ hỹ. - Mình ngắt tin nhắn, tại thằng Duy Dê với Khánh Cứt ập đến, mình không muốn bị chúng nó trêu.
- Ngày mới tốt lành các chiến hữu. - Mình nói với bọn nó.
- Tốt cái mốt, vừa đi đường, mới sáng đã bị quệt mọe cái đuôi xe vào cái cột điện. - Duy Dê than vãn, chắc nó tiếc con SH của nó lắm.
- Thôi của đi thay người, nếu mà xe mày không sao, nhỡ đâu chiều nay mày lại mất mẹ miếng mông. - Khánh Cứt an ủi thằng bé.
- Cái đờ mờ. Ám quẻ vờ lờ. 2 đứa chúng mày có vợ con cmnr, còn mỗi tao lẻ bóng, thì chả phải chăm chút xe cộ quần áo.
- Vợ con gì, mang gông vào cổ chứ được cái mọe giề. - Mình nói, cơ mà gông xiềng như mình thì chả sướng bm.
- Ối giời, vợ mày khóa mày bằng đôi nắm xôi à? - Duy Dê bĩu môi.
- Ô cái đệch, đấm bỏ mẹ giờ, láo vờ lờ. - Mình quạu.
- À Khánh Cứt, vợ mày ngon vãi. Thôi anh em với nhau, cứ mang vợ chú đây anh giữ hộ, 3 năm nữa đi du học về anh trả, có khi còn được thêm lãi ý chứ. - Duy Dê nói, à chả là Khánh Cứt định đi du học Sing các thím ạ.
- Lãi cái Phắc Zu, tin tao xẻo bi mày không??
- Ông thách luôn... - Duy Dê thách thằng Khánh.
Cơ mà còn nói một đoạn gì ý, mình chả nhớ rõ mấy. Rồi thì trống vào tiết vang lên, mình rất là gương mẫu ngồi ngay vào bàn học bài và làm bài đầy đủ hỹ hỹ. Nói thế chứ từ hôm thi xong đến giờ, mình chả động cái mọe gì vào sách vở cả. Ôi lười vờ lờ...
Ngồi học thì... lại cái bài ca thán chán hơn con gián. Hôm nay có tiết của chị giáo xinh xinh trẻ trẻ khỏe khỏe, chắc hôm nay dạy thay cô nào ý. Chúng nó trêu ác vãi lều, chị ý đỏ hết cả mặt, nhìn dễ xương vờ lờ. Mình thì mặc kệ cho bọn nó chém, lấy điện thoại ra vào FB với VOZ + ﹾﹾﹾﹾﹾ xem giết thời gian, công nhận nhiều cái hài vl thật.
Tua phát đến trưa nhé các thím. Trưa thì 12h hơn mình về, hôm nay được nghỉ tiết cuối do có một số việc xảy ra. Phải nói là được nghỉ, sướng vãi lúa ý. À còn nhớ cái thời cấp 2 của mình, lúc ấy mà nghe được nghỉ tiết hoặc là giáo viên ốm, thì phải gọi là sướng hơn mẹ đi chợ về, sướng hơn bố trúng lô, và sướng hơn cả thầy cô cho 2 điểm 10 luôn ý. Có cái hôm, cả lớp mình được nghỉ môn ngoại. Thế là hò hét, diễn trò ầm ỹ. Mỗi đứa trong hội những thằng nghịch ngu nhất lớp, bao gồm cả mình, phải đứng lên bục giảng trình bày một tiểu phẩm hoặc một phần thi mang tính hài hước. Mấy đứa thích thể hiện thì hăng hái lắm, lên ngay lúc đầu để trổ tài cơ. Mình thì trầm hơn một tí, nên cứ bình thản, cho chúng nó thi thố chán đi rồi cuối cùng mình lên vẫn chưa muộn. Ngồi nhìn mấy đứa làm trò, trông lố bịch vãi cức. Và nhoằng một cái, đã đến lượt mình cmnr.