Logo
Trang chủ

Chương 173

Đọc to

- Sau đây là phần thi của anh Mr. H - Thằng MC giới thiệu mình.

- ... - Mình bước lên bục giảng, không nói lời nào.

- Dạ anh xin biểu diễn phần thi gì vậy ạ?? - MC hỏi mình.

- Ờ cái này thì mình thú thật là cũng đéo biết, thực sự là mình bị ép lên đây chứ mình có biết cái đ' gì đâu mà làm trò. - Mình trả lời mẹ thẳng.

- Ô, rất hài hước. Vậy tôi có thể hỏi anh một câu có được không?

- Ờ bạn cứ tự nhiên. - Theo anh, tôi có đẹp trai hay không? - Thằng MC vênh mặt lên.

- Em đồng ý làm vợ anh nhé? Em đẹp quá trời quá đất. - Mình nói liền luôn, bọn ở dưới cười như đười ươi dẫm cứt. Thực sự mình cũng đ' thấy gì buồn cười cả.

- Vâng, câu hỏi nhạy cảm như vậy, có lẽ mình nên để sau trả lời. Và tiếp đến là câu hỏi thứ 2. - nó nói tiếp.

- Theo anh, ai là người xinh gái nhất lớp?

- Em... Sao ông trời lại có thể sinh ra một người con gái... Đẹp như vậy cơ chứ... Nết na, thùy mị, khiên tốn. Hỡi em... Xuân Đạt (tên thằng MC) Em đẹp lắm, em đẹp lắm em có biết không?? Trời ơi. Bố yêu mài. - Mình nói một tràng. Có thể các thím đọc thì đếu thấy buồn cười, cơ mà nếu nghe được cái thái độ nói lúc đấy của mình.

Nói xong, mình đi xuống, cả lớp cười bò lăn bò càng....

Lan man tí, trở lại với cuộc sống thường ngày. 12h30 mình đã về cmnr, tại đi lang thang mấy ngóc ngách, xem có gì hay hay không định mua về làm quà động viên tinh thần cho Linh. Mấy hôm em phải thăm người ốm, trông gầy hẳn đi, thương em quá. Và rất may, bệnh tình XXX đã tiến triển có phần khả quan hơn tí. Tưởng nó bị ung thư thật, hóa ra là chỉ bị đau dạ dày thôi, bố mẹ nó nói dối mọi người và nói dối nó, để nó chịu uống thuốc. Làm mình buồn mấy đêm liền.

Về đến nhà, Linh hâm hâm đã sồ ra ngoài cửa như kiểu cún mừng chủ... Hỹ hỹ đùa tí chứ mình trong sáng lắm, ví cho vui thôi.

- Anh về rồi à hihi - Linh cười toe, vẫn nụ cười ấy, vẫn đôi môi ấy, vẫn gương mặt ấy, và vẫn cặp đùi dài miên man ấy.

- Ừ hỹ hỹ. Nàng đợi ta lâu chưa?

- Xì nghe ghê chết được. Em đang nấu cơm, hôm nay cả 2 bác về ăn trưa đấy anh.

- Ô thế hả? Cả phụ thân và mẫu thân ta đều ở nhà sao? Chội ôi như con dâu ý. - Mình véo má em.

- Anh này. Thôi vào nhà đi, em xách cặp cho. - Thôi để anh, em xách người anh luôn đi.

- Hihi, anh H dở. - giờ lại gọi mình là dở mới vờ lờ.

- Bố ! Mẹ ! - Mình chào ông bà già.

- Ừ về rồi à, rửa tay chuẩn bị ăn cơm.

- Dạ vâng. - Mình lên nhà thay bộ quần áo cho nó thoải mái, đúng là người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân, mình mặc bộ nào cũng đẹp ý. Hỹ Hỹ.

Xuống nhà với tư thế oai nghiêm và hùng dũng, mình ngồi vào mâm cơm. Ủ ôi hôm nay toàn món đỉnh. Sườn xào chua ngọt, canh cải cúc, thịt nạc băm viên sốt cà chua. Ực ực, toàn món mình thèm. Mình ăn 1 bát, bảo Linh đơm cho bát nữa, rồi lại bát thứ 3, bát thứ 4 nối tiếp nhau ra đi. Mình vừa ăn vừa hỏi:

- Cơm ai nấu mà ngon thế mẹ?

- Sao? Đoán thử đi. - Mẹ nói với mình.

- Chắc mẹ nấu hả? Linh trình độ gì nấu ngon thế này. - Mình nhồm nhoàm.

- Xì. - Linh bĩu môi.

- Mẹ với Linh làm đấy. Tiên sư thằng bất hiếu. - Bố mình nói.

- Ơ sao bố bảo con bất hiếu?

- Mày ăn như thuồng luồng, chả để cho vợ chồng tao cái gì. Tao chưa được nửa bát, mày đã đến bát thứ 4 rồi, ăn hết phần bố. Tội đáng chém !. - Ông già nói, mình đang ăn mà cười sặc cả ra, phun hết cả cơm ra ngoài, may mà không trúng ai, cơ mà cái hột cơm nó mắc lên vòm mũi, khó chịu vờ lờ.

- Đấy, ông cứ đùa cợt làm nó sặc rồi. - Bà nữa, lại bênh nó, ăn cho tham vào rồi sặc. - Ông già đúng là bựa híc híc.

Cơm nước no nê, lại cái cảnh yên bình mà rất đỗi thân thương, đã lâu lắm rồi mình mới lại có dịp đứng rửa bát và ngoáy mông với Linh. Bố mẹ mình thì ngồi ăn dưa hấu, đang xem phim hay cái gì ý ở phòng khách.

- Thơm anh cái đi, lâu lắm rồi không thơm. - Mình nói.

- Xì, vừa ăn xong, miệng toàn mắm, thơm cái giề. - Linh trề cái môi ra, nhìn muốn cắn vãi.

- Xì nhớ đấy. Tí lên phòng anh nằm một tí không?? - Mình đang gạ gẫm để được ôm hỹ hỹ.

- Tẹo nữa em đi với mẹ có việc mất rồi.

- Đi đâu thế?

- À em với mẹ đi thăm nhà cái bác ở cơ quan, ngày xưa từng nhận bố em vào làm ở xí nghiệp ấy mà, thân với nhà em lắm. - Linh nói.

- Ừ, thế cho thơm má 1 cái, chiều nay không ôm gì, anh sợ vật không sống được.

- Chụt ! đấy, lắm nhọt hihi. - Linh bất ngờ thơm cái vào má mình, nhanh đến bất ngờ, ủ ôi thích thế, như cái hôn lần đầu tiên, vẫn vị ngọt ấy, vẫn mùi hương ấy...

Rửa bát xong, Linh về, bỏ lại mình bơ vơ trong căn phòng vắng lặng như tờ. Cái Hoa hôm nay đi học, nói chung là tầm tuổi này thì mình dễ bị cảm xúc nó lấn át, thỉnh thoảng cũng thấy Hoa xinh, cơ mà mình vẫn tự nhủ nó là em mình...

Chân thành cảm ơn các thím đã theo dõi chuyện của em. Tại ngày mai thằng nhõi có bài kiểm tra 15', em ngồi gõ lạch cạch như này nó không ngủ được, nghĩ cũng tội.
 

Đề xuất Tiên Hiệp: Tâm Ma
BÌNH LUẬN