- Lúc mới lấy nhau, ông bà tưởng không sinh được con, nên nhận nuôi dì mày. Nuôi được hơn năm thì tự nhiên lúc ấy bà chửa mẹ, hồi đấy làm gì có máy siêu âm mà biết được con trai hay con gái. Ông ngoại cứ đinh ninh là con trai, thế rồi ông có ý định gửi trả dì lại cho nhà chùa. Được 2 hôm thì bà nhớ dì quá, năn nỉ cầu xin ông mang dì lại nuôi tiếp. Rồi sau đẻ mẹ, mới biết là con gái đấy chứ. Tính ra thì dì hơn mẹ 2 tuổi, nhưng mà ông vẫn chỉ cho dì làm con thứ. – Mẹ nói, nhà bà ngoại thì có 5 người con, mẹ mình là con trưởng, tiếp đến là dì, sau cùng là 3 chú nữa. Thế mà ông ngoại tưởng bà vô sinh… @@
- Nghĩ dì cũng tội nghiệp. – Mình nói, hơi trầm tư tí.
- Ừ, vì thế mẹ mới quý dì nhất, tốt nhất là mày đừng làm ảnh hưởng cái Hoa. Mẹ với dì biết chuyện này cũng hơn chục năm rồi. Thú thực lúc biết thì cũng buồn lắm. Nhưng sau chị em động viên nhau, còn hứa vui là mai sau cho mày với cái Hoa cưới nhau nữa. Vì hồi đấy dì cũng định tách hộ khẩu ra ở riêng, do mấy đợt tranh giành đất cát.
- Thế cái Hoa nó biết chưa mẹ?
- Nó biết lâu rồi.
- Thế sao mẹ không nói với con?
- Vì mày có hỏi đâu mà nói.
- Ớ mẹ vô lý. Con là trai trưởng mà chuyện này còn không biết.
- Thì mày có bao giờ đả động chuyện bà ngoại đâu.
- Có bà nội ở xa thì con ít đả động, chứ nhà bà ngoại gần đây sao con không quan tâm được.
- Bà cũng không muốn nói, thôi biết thế thôi mà tránh. – Mẹ nói nửa chừng, cơ mà mình hiểu ý mẹ nói gì rồi…
Hơi sững sờ với cái sự việc đấy, thảo nào dạo gần đây cái Hoa nó có những biểu hiện lạ vãi. Cơ mà mình vẫn chỉ có một người yêu duy nhất thôi.
Mình lên phòng, ngủ nghỉ cho thoải mái, cơ mà nằm mãi không sao chợp mắt được. Mình lấy mấy quyển Conan ra đọc cho đỡ chán, và may quá… mình chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Mãi chiều 5h hơn mới dậy, người ngợm mỏi vãi lúa. Mình ra ngoài ban công hít thở, rồi làm vài động tác cho nó tỉnh táo cơ thể. Lúc tối thì mình có chat với Linh một tẹo, cũng chỉ là vài chuyện học hành thôi.
- Anh H hâm hihi. – Linh buzz mình.
- Ớ sao thế người đẹp, học xong rồi hả?
- Dạ chưa, em gần xong, em đang nghỉ xả hơi một tẹo hihi.
- À ừ, anh cũng đang ngồi nghỉ một tí rồi chuẩn bị cày cuốc đống bài tập.
- Dạ vâng. Thế có nhớ em hơm?
- Nhớ cái gì, chả thấy nhớ gì hỹ hỹ.
- Xìiiiiiii.
- Mà hôm qua, nhà em ăn lẩu đông phết nhỉ.
- Dạ cũng đông ạ.
- Thấy mấy bà nói hình như để dành con trai cho đấy.
- Xì, anh H hâm. Vớ vẩn hihi.
- Vớ vẩn gì, toàn đại gia, nhà điều kiện.
- Yêu nhau đâu phải là ngoại hình và vật chất đâu hihi. – Linh nói, quả thực đếu biết là thật hay giả, vì con gái thời nay nói ra câu này được thì hơi ít. Cơ mà mình vẫn tin Linh hỹ hỹ.
- Ối ối, vợ thối, yêu thế chứ lị.
- Mà em học tiếp đây, anh cũng học đi rồi tẹo hát ru em ngủ nhé hihi.
- Ok. Em học đi tí anh ru ngủ. Thơm cái này hỹ hỹ.
- Anh H hâm. Lêu lêu.
Đấy nói học mới nhớ, không biết anh Vôn Mặt Lường ra sao rồi, nó ém binh như này mình cũng hơi ghê ghê. Nhỡ đâu nó cay đời, sang Thái Lan chuyển giới rồi về tán mình thì chết bỏ mẹ.