- "Á thằng này được, để xem như nào đã, giờ nóng vội chưa giải quyết được gì." - Duy Dê sau khi đọc xong đống tin nhắn spam, phán câu xanh rờn.
- "Cái mốc, nói như không, có biết nó là đứa đếch nào đâu mà làm với chả lụng."
- "Ờ thì thế, vậy mới từ từ. Cứ thong thả, chờ đã. Mà mày động chạm đến người yêu đứa nào à?" - Nó hỏi dò mình.
- "Mả cha mày, tao mà phải thế. Cơm nước đầy đủ rồi, làm đếch phải đi ăn vụng mì tôm." - Mình bực, vỗ cái bốp xuống bàn.
- "Ấy ấy, mới sáng có cái con khỉ gì mà nóng thế." - Thì ra là Khánh Cứt đến.
- "À, đang bực mình vài chuyện ấy mà."
- "Có cái đếch phải bực mình, vô tư đi, xoắn cái gì. À mà có 5 xị không? Vay phát." - Nó nói.
- "Cái mốc, vay cái gì, mới sáng đã vay tiền."
- "Đờ mờ vay tiền chuẩn bị xúc con lap top, có 50k chứ mấy." - Nó vênh mặt.
- "Lap top con mẹ gì 50k?"
- "À không. Lap top tao mua 50tr, nhưng còn thiếu 50k nên tao hỏi vay mày."
- "Cái đù má, trêu bố hả?"
Chém gió thêm một lúc nữa, thì mình vào tiết. Hôm nay tự nhiên lại thảnh thơi vãi, chả bù đầu như mấy hôm trước. Đúng là nước đến chân mới nhảy, tự nhiên giờ mình có cái tật ấy xấu hết chỗ nói.
Học hành cũng chẳng có gì, cơ mà đến tiết 3 thì con Ly nó nhắn tin:
- "Anh đang làm gì thế?"
- "Anh đang học."
- "Chiều anh rảnh không, đi chọn mấy quyển sách với em nhé?"
- "Ở đâu?"
- "Tràng Tiền chứ đâu."
- "Thôi bắt xe bus đi, chiều anh bận rồi."
- "Híc, thế thôi. Vậy anh học đi nhé." - Thực ra chiều mình chả bận cái gì cả, cơ mà chả muốn đi, chiều nay tính ngủ nghỉ cho đã vì mấy hôm trước thức khuya thôi.
1h kém mình về đến nhà, chả có ai ở nhà cả. Hình như mẹ mình đi làm rồi.
- "Anh về rồi hả?" - Cái Hoa hỏi mình, chắc hôm nay nó không phải đi học.
- "Ừ, thế mày nấu cơm chưa?"
- "Nấu gì? Có anh nấu cho em thì có."
- "Mày, anh biết nấu gì, với anh đi học cả sáng, mày phải nấu chứ?"
- "Hihi, đùa tí thôi, chứ em nấu rồi. Anh rửa tay chân đi rồi vào ăn nhanh." - Á, tự nhiên con này lại chăm chỉ hết chỗ nói.
Mình lên nhà rửa ráy phát, xuống thử xem con dở này nó nấu cái gì. Chắc là lại trứng luộc dầm mắm. Cơ mà mình được một phen bất ngờ hết hồn hết vía, thật là không thể tin được vào mắt mình nữa. Ối dồi ôi nhìn mâm cơm mà sướng rơn người luôn các thím ạ. Nào thịt kho, nào cá kho, nào ốc xào chuối đậu, nào canh rau cải cúc nấu thịt nạc. Ối giời ơi...
- "Sặc, mày nấu hả??" - Mình mắt chữ O mồm chữ A, ngồi vào mâm gắp lia lịa.
- "Chưa lau đũa đã đánh chén, anh bẩn thế?"
- "Ăn bẩn sống lâu."
- "Thế nào, ngon không???" - Nó hỏi.
- "Được được, ngon. Nhưng hơi mặn. Mày nấu ngon thế này mà sao lười nấu cơm thế? Đơm cơm cho anh đi."
- "Đây, như ông tướng. Thì em nấu ngon, phải giấu nghề chứ." - Nó cười cười.
- "Giấu cái mốc. Thôi mày độc thoại nội tâm đi, anh đang bận ăn." - Sáng mình xơi có tí bún, đói thối mồm, trưa nay mình quất tận 4 bát liền.
- "Hà, no căng rốn." - Mình nói, thở không ra hơi.
- "Ngon chứ?"
- "Ngon, ngon lắm."
- "Thế mai anh ăn nữa không?"
- "Có, mai mày nấu nữa nhé, ngon quá."
- "Thế đưa em tiền, em nấu cho."
- "Sặc, tiền gì mày?"
- "Thì không có tiền nấu cơm sao được?"
- "Thịt cá mẹ anh mua hết rồi mà, mày bỏ đồng nào ra?"
- "Đấy là thịt sống, em mua thịt chín mà."
- "Hả? Cái quái gì thế??" - Mình nói, đếch hiểu.
- "Hehe trêu anh thôi, em mua thức ăn ngoài quán cơm đầu ngõ kia kìa, em vừa mới về được 5’ thì anh về, thế là em chạy ra mua ít thức ăn rồi ăn cơm luôn."
- "Á con này, mày lừa anh, làm anh tưởng mày nấu ăn ngon." - Mình giơ nắm đấm dọa nó.
- "Tưởng gì…?? Tưởng mai sau em nấu cơm cho anh hả?" - Nó cười mỉm, hàm ý, mắt nhìn mình nhiều mưu đồ vãi.
- "À ờ thôi không có gì, thôi bữa này mày bao đi, hôm nay anh hết tiền rồi." - Mình tảng lờ, nhìn kỹ vào đôi mắt nó là điều cực kỳ nguy hiểm, vì mắt nó nói không ngoa chứ đẹp hơn cả Linh.