Mình té lên phòng, kệ cho nó rửa bát dưới nhà, cho đáng đời hì hì. Dám nói dối mình. Mình cầm quyển ô long viện ra ngâm cứu, cái này thi thoảng hài phết. À các thím cho hỏi, mình định xúc bộ one piece với naruto, các thím cho biết giá cả hiện nay như nào với? Có phải 16k 1 quyển không vậy. Đọc trên mạng thì cũng được, nhưng mình thích cầm từng quyển lên đọc, dí từng chữ vào mắt, và hít từng mùi hương vào mũi cơ. Cảm giác đấy sướng hơn cả sờ đùi con gái. Mình đang đọc chuyện ngon lành thì bỗng nhiên:
- "Cái gì thế?" - Có bàn tay đứa nào lạnh cóng dí vào má mình.
- "Há há." - Mình ngẩng lên, cái Hoa cười đắc chí, tay lạnh như cái nhà xác.
- "Há há cái gì. Mày tay ướt chưa lau khô, sờ má anh, nhỡ hỏng da anh thì sao?"
- "Hỏng thì kệ anh, liên quan gì đến em."
- "Thôi té ra chỗ khác đi, anh ngủ đây."
- "Em mượn máy tính một lúc."
- "Ừ đấy. Lấy mà dùng. Anh ngủ đây, vặn loa bé đi." - Mình chả nói gì nữa, buồn ngủ quá rồi.
Mình chìm vào giấc ngủ, trong cơn mơ... Mình thấy Duy Dê và Khánh Cứt, đang cầm cái gậy chọc cứt chạy đến chỗ mình cười nham hiểm. Hoảng quá, mình bỏ chạy cùng cặp mắt sợ hãi tột độ và liên tục gào thét. Nhưng càng chạy, càng chạy, chúng nó lại càng bám sát mình. À à thì ra là vậy, mình chợt lóe lên ý nghĩ: "Mình càng chạy, nó càng gần, thế thì ngồi mẹ xuống, chắc nó sẽ dừng lại". Nói là làm, mình ngồi bệt xuống nghỉ ngơi, nhưng hỡi ơi... Vừa đặt mông xuống phát, cái gậy chọc cứt của 2 thằng ôn dịch bay thẳng vào mặt mình. Mình hét lên 1 tiếng "Á Á Á! Mả mẹ chúng mài" và rồi... mình giật mình tỉnh giấc. Chợt nhận ra vừa rồi chỉ là giấc mộng. Thở phào nhẹ nhõm, bây giờ đã là 4h chiều cmnr. Xuống nhà cho mấy cái lồng họa mi của ông già ăn cám với uống nước, xong xuôi đâu đấy mình lên nhà tập thể dục cho nó bo đì. Tối thì mình đang chém gió chat chit với Linh xinh hì hì.
Đoạn giấc mơ kia, em chém cho vui thôi. Chứ làm đếch có thằng nào pro mà nhớ được như thế. Cảm ơn các thím đã theo dõi chuyện của em!