Logo
Trang chủ
Chương 196

Chương 196

Đọc to

Mình dọn dẹp thêm lúc nữa, xong xuôi ngả lưng và đọc ít tin tức. Ối giời mình cảm thấy khổ thân anh Hazard vl, mịa thằng nhặt bóng cứt thối. Cơ mà mình kết nhất câu nói của anh Joey Barton "Hazard chỉ bị kết tội là cậu ấy đá chưa đủ mạnh". Chất vờ lờ. À mà các thím nào chưa biết vụ Hazard và cậu bé nhặt bóng thì gúc gồ sớt nhé hỹ hỹ. Trong lúc mình online, thì ngửi mùi thức ăn thơm phức, chắc mẹ với cái Hoa đang nấu cơm. Một lúc sau mình xuống nhà xơi bữa trưa, vẫn bữa cơm rau thịt đạm bạc, chả có sơn hào hải vị gì. Chính làm đơn giản mình ăn lại ngon, chứ cứ bày vẽ ra như cỗ lại khó ăn vãi lúa.

À nhân tiện đây, lúc sáng mình có đọc được cmt của một bạn trên Fanpage, đại loại là có ý rằng Linh đang lừa dối mình vụ đi học bù, và lén lút quan hệ với thằng Vôn Mặt Lường kia. Nhưng mình xin khẳng định lại một điều, là không hề có chuyện ấy, lớp học của Linh mình cài hai đứa gián điệp. Và nó báo cáo là có học bù, cũng như thấy rõ mặt Linh đến lớp. Còn vị trí của Linh là ngồi bên phải, bàn thứ 6 từ trên xuống, và xung quanh toàn một lũ vịt giời. Các thím không cần phải lo về sự đa nghi của mình đâu hỹ hỹ. Mẹ mình còn bảo mình đa nghi hơn Tào Tháo… Rồi thì lần trước, mình cũng kể cho Linh vụ thằng Vôn Mặt Lường, rồi cho Linh xem cả tin nhắn nó khiêu khích mình nữa, Linh cũng đã biết rõ bộ mặt thằng cứt thối hạng ba mà cứ tưởng sô cô la hạng bét ấy rồi.

Xong bữa cơm, mình rửa bát, cái Hoa lên phòng, mẹ mình thì đi ngủ. Trước khi lên, cái Hoa còn bảo: "Tẹo 2 giờ em nhắn tin thì đi." Tưởng nó quên, hóa ra trí nhớ nó tốt vãi lều. Mình lên phòng, mở điện thoại lên thì thấy tin nhắn của Linh.
- Anh H dở ơiiiiiiiiiiiiiiiii !
- Á, anh vừa ăn cơm, em ăn chưa?
- Dạ em ăn rồi. Cả nhà đang ngồi xem TV hihi.
- Thế không xem cùng cả nhà hả? – Mình nhắn lại.
- Dạ em đang xem mà hihi.
- Nhớ quá người ơi.
- Xì, mai em ở nhà cả ngày mà, em nấu cơm trưa cho ăn nhé hihi.
- Chuẩn hơn Lê Duẩn, ok ok. Mà anh đi ngủ một tẹo đây, mỏi quá.
- Thế anh ngủ đi, anh H dở hihi. I love U. - Đệt, đọc tin nhắn này mà mình sướng rụng rời con trim.
- Hỹ hỹ Mi Tu, Ai Lốp Diu Linh hâm. – Mình nhắn lại, lên giường nằm nghỉ tí, căn bản 1 giờ 15 cmnr, giờ mà ngủ sợ tí đếu dậy được mất.

Mình nằm đọc truyện, rồi nghịch ngợm vài thứ, khoảng 2 giờ kém 10 thì cái Hoa nó nhắn tin: "Anh chuẩn bị đi." Mình cũng kệ, một lúc sau thì nó hầm hầm phi vào phòng.
- Sao anh không mặc quần áo rồi chuẩn bị đi? – mặt nó hầm hầm.
- Hả, anh thì mặc quần áo gì, anh đơn giản, thế này rồi khoác cái áo rét vào là quất thôi, chủ yếu đợi mài mà. – Mình nghểnh lên.
- Xì, tuềnh toàng thế. – Nói rồi nó nguẩy đít xuống nhà, đúng là đồ con gái chanh chua.

Mình dậy lấy cái áo khoác. Mà quần gió, đi dép lê, mặc áo khoác, phong cách chuẩn vờ lờ, dạo bờ hồ chứ có phải đi sàn catwalk đếu đâu mà cần đẹp. Mình chỉ mặc đàng hoàng khi đi ăn cưới, đám ma, hoặc cùng lắm là đi họp lớp hoặc có việc gì quan trọng thôi. Còn bình thường thì toàn quần gió cho nó đơn giản, nếu là mùa hè thì mình thả rông bộ lông chân suốt ngày (nghĩa là toàn mặc quần soóc lửng đó mấy thím). Xuống nhà dắt con xe, đội mũ bảo kiểm vào, mình la liếm đường bờ hồ. Đến cái đoạn chờ đèn đỏ, con Hoa nói.
- Lạnh thế chứ lại.
- … Ờ. – Mình trả lời.
- Cho em đút tay vào túi áo anh một tí nhé?
- Ờ tùy. Mà sao túi mày đâu mà không đút vào?
- Túi em nông lắm, với lại để điện thoại rồi.
- Ờ. – Con này định lợi dụng con nhà người ta đây mà hiu hiu.

Đến quán kem, mình mua cho nó hẳn 3 que ốc quế, tại mình không thích ăn đồ lạnh quá nên xơi 2 que thôi. Nhìn nó vừa ăn vừa cười cười, trông dễ thương phết. Nó đội cái mũ len, có cái quả quả gì trên đỉnh, lệch một bên, màu tím than, trông cũng tàm tạm. Lên phố có khác, giờ sành điệu rồi, chứ cái bận ở quê nhìn thốn vcc. Ăn xong, nó rửa tay chân rồi nằng nặc đòi mình dạo bờ hồ. Cái đệt, mỏi vờ lờ còn dạo với diếc. Nhưng thôi, chiều nó một hôm vậy. Mình lên cái đoạn trên, gửi xe xong rồi lượn bờ hồ với nó. Ban đầu định vào đền Ngọc Sơn, cơ mà nhớ ra rằng hết cmn tiền, đếu trốn được vé, nên thôi té. Dạo với chả diếc, thì mình thấy mấy đôi mùi mẫn vờ lờ, ôi nhìn ôm ấp phê lòi, có bé xinh như thiên thần, rồi lại có chị xấu hơn lác cốt, cơ mà được cái họ tự nhiên vãi lúa ý hỹ hỹ. Đi qua mà con sâu của mình nó cứ ngọ nguậy, hư thế chứ lị, tối về phải dùng roi mây quất cho mấy quất để chừa cái tội hư đốn ấy mới được.

Đùa tí chứ mình trong sáng cực kỳ ý hỹ hỹ.
- Trông thô thiển ghê gớm. – Đi qua một đôi ôm ấp sờ mó, con bé Hoa nó thốt lên.
- … - Mình im lặng đếu nói gì, ngại vãi lều.
- Sao không vào nhà mà ôm ấp, ngồi ngay ngoài đường. – Nó nói tiếp, phải chăng nó đang ám chỉ mình???
- Kệ người ta, liên quan gì đến mài.
- Xì. – Bất ngờ nó đi sát mình hơn, căn bản cái áo khoác cả hai đứa cũng dày, nên cũng đỡ ngại. Mình thì kệ, coi như bơ cmnl.

Đi được một tí, thì nó bảo mỏi, thôi quay về cho nó sớm chợ, gần 4 giờ cmnr còn gì. Mình cũng hiểu là nó thích mình, cơ mà nếu mình nói thẳng thừng, chắc chắn nó sẽ shock và suy sụp tinh thần, với lại nó cũng sắp thi đại học tiếp cmnr còn gì. Nên mình tính là sẽ từ từ nói cho nó hiểu, đôi khi hành động tinh tế, để con bé đỡ cảm thấy hụt hẫng, cơ mà như thế thì cũng đồng nghĩa với việc hạn chế ôm ấp Linh khi có mặt nó hic hic. Lấy con xe đi về, mọe thằng nào nó quệt vào xe, bung cả lớp nilon ở đằng sau đuôi xe của mình. Nhìn thô vãi lúa, thôi đành chấp nhận hôm nào đủ đạn thì đi bọc lại vậy.

Về nhà, vẫn mấy bài tập cơ bản mà đơn giản, cơ thể mình dạo này cũng được gọi là bo đì đấy, cơ mà không nở như đợt trước. Đợt trước thì cũng gym ghiếc ác lắm, nhưng dạo này mình bận quá, học hành mệt mỏi, lại phục vụ vợ nữa thì sức đâu cho nó đủ hỹ hỹ.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Duyên âm
BÌNH LUẬN