Và rồi cái gì đến cũng đến, em bóp đầu cho mình. Mình chả dám mở mắt nhìn em nữa, thi thoảng thì hé hé mắt, chợt thấy gương mặt em thật đẹp, thật quyến rũ, cơ mà không dám nhìn nhiều vì sợ em ngại quá, lại không bóp đầu nữa thì chết. Mình nằm trên cái gối, mà cứ tưởng tượng đang nằm trên đùi em. Em vẫn giản dị với bộ nỉ quen thuộc, không hiểu mình mà gối lên đùi em thì ung thư não cmnl ý các thím nhỉ.
Thật thoải mái dễ chịu, bàn tay em thật mềm mại, lướt trên khắp trán mình, mình phê trong cơn mê, cơ mà con "sâu" đáng ghét nó chả phê gì, mãnh liệt vãi. Mình không thích mùi dầu gió lắm, nên bảo em cho ít thôi. Không hiểu tay em có gì mà thơm thế, át hết cả mùi dầu. Hay là đi ị chưa rửa tay thì bỏ mịa. Đang hay thì đứt dây đàn, mẹ mình tự nhiên về. Bực vãi.
Lúc mẹ về, cũng chả phản ứng gì, cả hai đứa hơi bất ngờ. Nhưng chắc mẹ mình hiểu ý nên cười rõ tươi với em rồi nói:
- A Linh sang chơi à? Thằng H lại làm nũng hả? - Mình thấy yêu mẹ quá, rất hiểu tâm lý con, hỹ hỹ.
- Dạ con sang bóp dầu cho anh H tí bác ạ. - Em thôi không bóp nữa, mặt em đỏ ửng. Chắc em ngượng.
- Con cứ thoải mái đi, bác không nghĩ gì đâu. Thằng H nhà bác hay bị huyết áp thấp, nên đau đầu thường xuyên đấy. Con trai gì yếu xìu. - Mẹ hiểu ý vãi, ôi thề các thím, mẹ nói câu đấy mình sướng hơn nhặt được bọc tiền.
- Dạ vâng hihi, bác vừa đi làm về ạ? - Em đã bớt ngại, lại bóp đầu cho mình rồi, hỹ hỹ phê quá.
- Ừ hôm nay bác được về sớm, thôi hai đứa ở nhà nhé, bác đi chợ tí. - Mẹ mình nói rồi xách giỏ chuẩn bị đi chợ.
- Bác đợi con chút, để con đi cùng bác. - Mình ngơ ngơ, em chưa gì đã về phe mẹ rồi, thôi kệ. Cái gì nhiều quá cũng không tốt, cho em làm thân với mẹ đi xong mai sau hành sự cho dễ hé hé.
- Ơ ơ không bóp nữa hả em?
- Dạ hihi, em đi chợ với mẹ anh đây, lêu lêu. - Nói rồi em lè lưỡi lêu lêu, bỏ lại mình trong sự bỡ ngỡ bất ngờ và cái mặt đần thối. Thôi kệ mịa, lên chơi game tí vậy.
Nói là chơi game nhưng mà mình vẫn không thể dứt được cái suy nghĩ về những màn "nhào nặn" của em. Mình thích em nhiều lắm. Haiz thôi chả nghĩ đến nữa không các bác lại GATO.
Ngồi một lúc thì mình ra tập tạ tí, hôm nay cơ bản hơi mỏi nên thôi bóng bánh. Lúc khoảng 5h30 thì mình thấy mẹ về. Mình hỏi:
- Linh đâu mẹ?
- Linh nó về nhà nấu cơm rồi. Con bé ngoan quá. - Mẹ mình cười cười.
- Dạ vâng. Thôi con đi tắm đây.
- Cố nhắc nhở nó học hành nhé H.
- Dạ.
Mình lên gác lấy quần áo rồi tắm. Lúc tắm thì ngêu ngao hát bài "Chỉ còn lại tình yêu" của ku Bùi Anh Tuấn. Nói thật nhìn mặt ku này mình không thích lắm, với lại hơi chảnh tí. Nhưng thôi, ai chả có mặt này mặt kia, với lại âm nhạc làm gì có biên giới. À các bác có nghe bài "Quên một lời thề" của Nguyễn Thắng không? Hay vãi, nếu mình nghe nó vào lúc 7 tháng trước, thì có lẽ rất đúng tâm trạng. Cơ mà kệ, giờ có Linh rồi, mình sẽ làm tất cả cho Linh, nhưng vẫn không quên là dù yêu nhau nhưng vẫn có chừng mực.
Tối đến ăn cơm rồi ngồi xem tuyển Việt Nam. Mấy phút đầu khí thế ác, nhưng mà càng sau đá càng chán. Được trận giao hữu thì què mất mấy cháu, tổn thất nặng nề đây.
Chân thành cảm ơn các thím đã theo dõi chuyện của em.