Hà Nội, một sáng sớm bình yên trong tiết trời thu se lạnh. Từng cọng lông sâu muốn quăn lại như hàng lông mi của thiếu nữ tuổi 18. 5h30 mình mở mắt, bắt đầu một ngày đầy hứng thú và hạnh phúc hỹ hỹ. À quên kể thêm hôm qua mình nhắn tin với em Linh lúc 12h30 đêm.
- Em ngủ chưa??
- Dạ em chưa, em đang làm nốt cái bài toán. - Em nhắn lại mình ngay, chả hiểu em làm toán hay đang cầm điện thoại nhắn tin với thằng mặt lều nào nữa.
- Ừ thế làm đi, anh đợi.
- Em xong rồi nè hihi. Anh H hâm. - 30' sau em nhắn lại, lúc ấy thì mình cũng vừa du học xong bộ JAV, em căn chuẩn vãi.
- Thế bài gì mà học ác vậy? Mà sao toàn thấy em học toán, không ôn văn với ngoại hả? - Mình hỏi em.
- Dạ văn em hay học buổi sáng, còn ngoại thì một tuần em ôn 4 buổi tối đó anh.
- À ừ, thảo nào em ngồi học từ lúc 7h đến khuya, quan trọng phải giữ sức khỏe nhé, đừng thức khuya.
- Nhưng không hết được bài anh ạ, với lại em cũng quen rồi mà hihi.
- Thức khuya xấu lắm, anh không thích người xấu. - Tự nhiên ngẫm lại câu này ngu vãi, căn bản là mình chỉ muốn trêu em thôi.
- Chả nhẽ thích một người cần xinh hay xấu hả? - Chắc em giận rồi.
- Ý anh không phải thế, mà là anh lo cho em, sợ em thức khuya thôi mà.
- Vậy mà em tưởng, hihi. Anh H hâm. - Lại cái câu này.
- Muộn rồi ngủ đi em.
- Anh ru em ngủ đi hihi.
- Ừ đợi anh tí. - Vậy là mình lại cất cái giọng ca vịt đực lên, mình và em gọi điện cho nhau, 2 người 2 gian phòng, mặc dù 2 phòng này cách nhau chưa đầy 30m. Em thích lắm, cười hihi suốt. Rồi em cũng đi ngủ, mình do vừa vận công quá mức nên cũng ngủ luôn lúc nào không hay.
Trở lại với thực tại buổi sáng. Mình dậy uốn éo vài cái cho dãn xương dãn cốt. Ngó ngoáy tí thì mình vào nhắn tin chúc buổi sáng tốt lành cho em Linh rồi xuống nhà ăn sáng. Hôm nay xuống nhà chả thấy ai, nhìn trên bàn ăn thì thấy tờ giấy mẹ mình ghi. Bố mẹ hôm nay đi ăn cỗ từ sớm, bảo mình trưa nay nấu cơm với tự nấu mỳ mà ăn sáng. Thôi lười chả nấu, mặc quần áo vào rồi mình phi ra đầu ngõ làm bát phở cho nó ấm bụng. Phở nhà này ngon phết các thím ạ, nước dùng béo, 1 bát 25k nhưng nhiều lắm. Thịt thiếc cũng khá vệ sinh. Ăn uống xỉa răng các kiểu xong (tại mình sợ nhất ông nào ăn uống rồi mắc răng, trông gớm bỏ mẹ) mình lên đường đến trường. Trời hôm nay khá lạnh, vẫn trung thành với gu thời trang bụi bặm. Mình mặc 1 cái áo len mỏng và quần hộp, chân đi giày thể thao, nhìn men vãi ra ý. Mà các thím cho hỏi muốn lên râu cứng nhanh thì làm thế nào ạ?? (Không chơi đổ nước điếu vào cằm nhé).
Vẫn đến con đường quen thuộc, chả thấy bóng dáng em trứng khủng long đâu, cũng thấy nhớ bộ bưởi của em. Thôi kệ, giờ mình sẽ tu tỉnh, không nghĩ tục tĩu nữa.
Đến lớp thì thằng ôn Duy Dê với thằng Khánh Cứt hôm nay nghỉ học. Cái đệch, hóa ra chúng nó đi gặp mặt em họ thằng Khánh Cứt, thế mà óe bảo mình, anh em như cứt. Chán chả buồn nói. Thiếu mấy ông em chém gió, cũng thấy nhớ nhớ, lẽ nào mình gay rồi??
Ngồi trong lớp thì chả còn tâm trí mà học. Đã thế hôm nay có em lác cốt tên M, ngồi cạnh mình. Ù ôi lác cốt còn thơm cánh, ngửi phê óe chịu được luôn. Cơ mà được cái bạn ý rất chi là duyên, mình có cái bánh chô cố pài rất chi là ngon vừa xin được của em Lê xinh nhất lớp trong lúc đầu giờ, mà bạn ý nỡ giằng lấy ăn mất. Ăn xong còn nhe răng cười nữa chứ, bánh biếc là dính đầy răng, tởm vãi cả lợm. Đến tiết 4, không hiểu em ý ăn gì, mà lại còn đánh rắm. Thật sự chứ nếu bạn ý là con trai thì mình đã cho phát cùi chỏ ngay mõm vì tội làm hỏng mỹ quan đô thị cmnr. Thôi nhịn nhục, mình kệ mẹ, cố lờ đi. Cuối cùng cũng xong buổi học. Đối với mình buổi học hôm nay dài hơn thế kỷ, có lẽ phải tựa như Dương Quá mười mấy năm không "làm tí" với Cô Cô ý.
12h45 mình về đến nhà, cơ mà ngại nấu cơm, thôi thử hỏi xem Linh có nấu cơm không sang ăn ké phát hỹ hỹ. Mình cầm điện thoại gọi ngay cho em.
- Alo Linh à??
- Dạ anh. hihi. - Sao lúc nào em cũng cười được nhỉ? Hay ngáo cmnr??
- À nhà anh hôm nay không có ai, giờ anh ngại nấu cơm quá, nhà em có nấu cơm không?? Cho anh ăn ké với hề hề. - Mình cũng mặt dày vãi.
- Dạ em hôm nay cũng không nấu, anh sang nhà em đi em nấu cho luôn hihi.
- À ờ anh sang luôn nhé.
- Dạ. - Dạ mà sao ngọt sớt, mình cúp máy rồi sang nhà em ăn cơm. Trong bụng tưởng tượng ra những ý nghĩ rất chi độc ác.
10' sau mình sang nhà em, em vẫn giản dị trong bộ nỉ quen thuộc. Vẫn mùi hương dịu nhẹ trên mái tóc đen của em. Đặc biệt nụ cười của em, mình muốn nhảy vào mà cho con sâu nó thỏa mãn quá. Cơ mà mình bản lĩnh lắm hỹ hỹ.
- Hihi anh thích ăn gì em làm?
- Anh thích ăn thịt em. - Mình trả lời mặt tỉnh bơ.
- Anh này đùa vớ vẩn. - Em chau mày, cười cười, nhìn phê vãi.
- Hề hề thôi nấu anh gói mỳ tôm trứng là ok rồi, giờ nấu cơm mệt lắm em.
- Dạ thế anh đợi em xíu nhé. Em vào nấu cho. - Nhìn em đi vào bếp, như kiểu vợ tương lai ý các thím ạ.