Mình cũng chả nói gì thêm với mẹ nữa, căn bản mới sáng cũng ít chuyện nói, ăn xong mình lên phòng, cũng bảo với mẹ là nghỉ học rồi. Mẹ vẫn đi làm như mọi hôm, tiện thể đưa thằng em mình đi sang nhà bà ngoại. Tối qua mình ốm quá nên nó ngủ bên phòng bố mẹ.
Mình ngồi lên mạng, tranh thủ đọc vài tin tức. Lên Facebook thì thấy ex để Stt "Em sẽ yêu anh nhiều hơn" và tag mình vào, kệ chả để ý, mình lên nghiền ngẫm bài Quên một lời thề phê vãi các bác ạ. Khoảng 8h thì em Linh sang, vẫn nụ cười ấy, vẫn đôi môi ấy, nhìn phê lòi luôn ý.
- Anh đỡ chưa?? - Em hỏi mình, lúc này mình đã ở dưới nhà để mở cửa cho em.
- Anh vẫn ốm lắm, em ru ngủ đi híc híc. - Thử phát xem thế nào.
- Trán mát lịm mà ốm gì. - Em sờ trán mình, rồi bĩu môi, cứ mỗi lần động chạm là sâu lại... hư quá đi mất.
- Ờ thì. hề hề. Mà ku em có nhà không? Anh tưởng hôm nay nó được nghỉ? - Mình hỏi thăm ông em vợ xem thế nào.
- Dạ nó hôm nay đi học thêm anh.
- Mà em lên đây cũng kha khá thời gian rồi nhỉ, không về thăm quê nữa à? Ở dưới còn cô dì chú bác không? - Mình hỏi em.
- Dạ ở dưới HP còn chú với cả bà nội em thôi. Bà ngoại em trên HN này mà anh, nhưng bà mất rồi. - Em nói, có vẻ hơi buồn.
- Anh xin lỗi.
- Không sao anh, hihi.
Vừa nói dứt lời thì em có điện thoại, em ra ngoài nghe máy, khoảng 5' sau em đi vào:
- Anh ơi em xin lỗi, giờ em phải đi có tí việc.
- Hả? Đi đâu em? Cần anh đèo không?
- Dạ em đi với bố, thăm cái bác bạn của bố bị ung thư sắp mất. Để tối về mình nói chuyện sau nhé anh. - Em nói với mình, sao tự nhiên lắm người mất thế nhỉ? Nghĩ lại sự sống mong manh quá.
- Ừ thế để tối vậy. - mình nói rồi ra mở cổng cho em. Lúc em về còn cười với mình một cái như an ủi. Thôi đành vậy. Haizzz
Thở dài ngao ngán, mình lên làm vài trận PES cho xả láng. Rồi ngủ nhỉ lúc nào không hay. Haizzz, chán chết. Mình xin lược đoạn lúc ăn trưa với mẹ đi nhé, vì nó cũng chả có gì mấy.
Đến khoảng 2h chiều, mình thấy có tin nhắn, ra là em:
- Anh đang làm gì thế? Anh uống thuốc chưa?
- Anh vừa ăn cơm uống thuốc rồi, em về chưa?
- Dạ em về rồi, anh đỡ chưa? Mình đi mua hoa đi anh?
- Ừ đợi anh mặc quần áo nhé. hỹ hỹ - Ù ôi được dạo phố với em, phê lòi kèn.
Thay đồ các kiểu, mình dắt con SX ra, cũng hơi bị chất đấy. Hôm nay cũng không nóng không lạnh, mình vẫn bộ đồ quen thuộc thôi, quần hộp và áo phông, trông bụi bặm men lỳ. Ra cổng thì đã thấy em đứng chờ rồi, em hôm nay đẹp quá. Em mặc chiếc quần jean đen, cái áo phông hình bông hoa trông đẹp lắm. Em hôm nay không buộc tóc, để xõa tự nhiên, nhìn phê thế không biết.
- Lên xe đi người đẹp. - Mình nói với em.
- Anh cứ trêu em. - Em đánh nhẹ vào mình một cái rồi cười duyên. Ù ôi thôi đéo tả nữa không các bác GATO em chết.
Mình và em lượn phố, nhìn dòng người đông đúc tấp nập thật, có mấy chị đi Lead cầm bó hoa to tướng miệng cười phớ lớ, khoa trương vãi, nhưng mà bó hoa chắc đắt lắm đấy, họ tự hào cũng đúng thôi. Cả 2 đứa nói chuyện nhiều lắm, em hơi hơi vịn eo mình, phê lòi các thím ạ. Lượn vòng bờ hồ phát, thấy mấy đôi đang thơm nhau, nhìn bựa vãi. Ban ngày ban mặt hôn với hít, thông đít chết giờ.
Đi khắp, cuối cùng cũng thấy hàng hoa khá đẹp, mình và em đỗ xuống, mỗi người mua một bó. Em mua bó hoa ly hay cái gì ý, mình không biết, nhìn đẹp lắm. Nhìn em lựa hoa kỹ càng trông đảm đang như người vợ ấy. Lựa một lúc thì em cũng chọn được cho mình, tổng thiệt hại 2 đứa là 4 lít. Mình bảo trả hộ em nhưng em nhất định không cho. Tại trưa nay em có việc nên kế hoạch 2 đứa đề ra hôm trước bị tạch, haiz. Thôi về làm bó hoa cho bà già chắc là cũng đủ rồi. Lượn thêm vòng nữa thì mình và em đi về.
Trên đường về, mình có tạo bất ngờ cho em, hỹ hỹ. Chẳng qua giấu các bác thôi, chứ sáng nay trong lúc nhàn cư vi bất thiện, mình có làm cho em 1 bông hoa voan, là hoa gì thì các bác tự search Google nhé. Căn bản là cũng khéo tay, với lại từng trải nên món handmade này mình cứ phải gọi là hỹ hỹ. Gần về đến nhà, chỗ cái đoạn ghế đá hồi trước em kể mà mát mát ý. Mình dừng lại.
- Em xuống đi.
- Sao thế anh? Xe hết hơi à?
Im lặng không trả lời, mình lẳng lặng mở cốp xe, lấy bông hoa tặng em. Bông hoa hồng mình làm đẹp thôi rồi, à đấy quên óe chụp hình khoe với các bác bông hoa em làm.
- Anh tặng em, chúc em 20/10 thật hạnh phúc và may mắn trong cuộc sống.
- Dạ vâng. - Một lúc sau em mới mở lời được, trông đôi mắt háo hức tinh nghịch của em chắc là kết bông hoa lắm. Hỹ hỹ.
Rồi sau đấy mình và em lên xe đi về, lúc đi về thì em có khẽ dựa đầu vào lưng mình, cơ mà về đến nhà có chưa đến 50m, chán chả buồn nói haizz. Đáng nhé dựa từ lúc đầu có phải hay không. Rồi thế là cả 2 tạm biệt nhau, mỗi người về một nhà. À quên nói thêm là về đến cổng nhà em, mẹ em đã bảo hôm nay có mấy chị ở cơ quan mẹ em về nhà em ăn liên hoan. Thế là kế hoạch 2 ngồi tâm sự buổi tối tạch. Híc.
Mình về nhà ngồi nghỉ ngơi lúc, thấy có tin nhắn của em:
- Hôm nay em hạnh phúc lắm, vì có anh đấy. - Thật luôn đọc tin nhắn này mà mình phê cmnl. Đang máu, xỏ giày đi đá bóng kệ mịa bệnh tật.
Mình đá bóng đến khoảng 6h30 mới về, tắm rửa ăn cơm xem bóng đá rồi ngồi rì viu cho các thím. Tối có nhắn vài tin hỏi thăm cho em thôi, và mẹ em cũng định mai sang nhà mình ăn cơm, hỹ hỹ. Phát này phải lấy lòng bố mẹ vợ thôi.
Chân thành cảm ơn các thím đã xem chuyện của em. Vì mải mê bóng đá nên hơi muộn, các thím thông cảm!
Đề xuất Voz: Nửa đêm gấu cầm dao