Logo
Trang chủ

Chương 66

Đọc to

Lời đầu tiên, xin chúc các bạn nữ có một ngày 20/10 thật vui vẻ và ý nghĩa. Chúc các bạn ngày càng trẻ đẹp và may mắn trong cuộc sống. Và cũng xin chúc người yêu của các thím theo dõi truyện của mình, cũng như toàn thể các thím trong VOZ, chúc các bạn sẽ mãi hạnh phúc và luôn vui vẻ bên nhau nhé!

Hỹ hỹ. Sau buổi tối mình mẩy đau hơn đấm nhau hôm qua, sáng nay mình dậy khá sớm. Chả phải dậy vì chuông đồng hồ, mà vì tự nhiên thức giấc. Mở mắt nhìn đồng hồ, lúc này là 6h. Mình thấy khỏe khoắn lắm. Chắc thuốc đã ngấm, mình như bừng tỉnh sau cơn mê, lúc này có khi làm phát 2 nháy lóc sọ có khi cũng được ý chứ. Đùa thôi, nói chung là khỏe.

Mình ra hít thở không khí trong lành của buổi sớm mai bình yên. Phê lòi các thím. Hít vào một cái, mà nghe thấy mát lạnh cuống họng, hiệu quả hơn cả sing gum Ku Ne. Làm vài động tác uốn éo mình mẩy, mình vào cầm điện thoại nhắn tin cho em Linh. Vừa mở máy thì thấy ngay 12 tin nhắn, Oắt đờ Phắc?? Mình mở ra xem. Toàn tin của ông Khánh Cứt với ông Duy Dê, có 3 tin của Linh nữa. Đúng là mấy anh em chiến hữu, hoạn nạn mới biết huhu, cảm động vãi. Mình xin trích 2 tin điển hình nhất của thằng Duy Dê và thằng Khánh Cứt:

Duy Dê 21h45': "Ê ku, hôm nay sao không đi học? Bận phịch em nào à?? Mày đừng có qwerty quá liều, chỉm hong đấy!"

Khánh Cứt 14h40: "Ông em, thằng Duy Dê tán đổ đứa em họ tao rồi, haizz. Mà sao không đi học? Tìm được hàng ngon không share anh em à? Đậu má mày, chơi bẩn vãi, anh em có bồ toàn share cho nhau mà mày nỡ lòng nào."

Đọc 2 cái tin nhắn điển hình mà muốn gạch mỗi đứa phát, Sư bố chúng nó.

À quên, còn có 1 tin nhắn của N béo nữa: "Mày à. Chủ nhật ra quán nhà tao rồi nói chuyện nhé." Mình cũng chả rep lại, đọc vài review của các bác thì kêu con N béo này bựa hoặc khốn nạn khi gán ghép mình để đổ vỏ cho ex. Nhưng mà nó không như các bác nghĩ đâu, nó sống tốt lắm, có thể nó cũng bị ex che mắt. Mình nghĩ vậy.

Thôi kệ đéo quan tâm, mình tiếp với chuyện hồi sáng nhé. Mình vào nhắn tin chúc buổi sáng tốt lành cho Linh:

- Em à? Dậy chưa? - Tự nhiên lại nghĩ đến cảnh hôm qua, nứng vãi các bác.

- Em vừa dậy rồi này, anh đỡ ốm chưa? Tối qua em lo quá. - Mình cảm động chết đi được.

- Anh đỡ rồi, anh thích em. - Mình nhắn lại thế, giờ mà có em ở đây có khi mình ôm em chặt cứng luôn.

- Hihi, anh H hâm.

- Anh xuống ăn sáng đây, em dậy ăn sáng đi nhé. - Mình biết là mình hơi tăng tốc quá, từ từ đã nào.

- Dạ vâng, bb anh. Tẹo em sang nhé.

- Hả? - mình óe hiểu luôn, sang để làm nốt cái hôm qua à?

- Dạ em sợ anh ốm lại. hihi. Thôi em đi ăn sáng đây. Anh nhớ ăn nhé.

Mình cũng chả nhắn lại nữa, mình thấy em ân cần quá. Mình hôm nay cũng định nghỉ học, cơ bản lười nốt hôm, sau phải chăm chỉ cày lại thôi. Chợt nhớ tới 2 thằng chiến hữu, mình gọi điện cho thằng Duy Dê:

- A nô! Duy đẹp trai xin nghe.

- Xấu như chó còn chảnh.

- Cái đệch, sao thế ông em? Hôm qua thẩm du quá sức à?

- Hôm qua tao có tí việc ý mà hề hề. Sao?

- À không, thấy nhà vắng con chó, cũng thấy thiếu ý mà.

- Cái đê ma ma mày, con dog, tán được em thằng Khánh Cứt nên phởn à?

- Ờ thì tại tao đẹp troai pro quá, em nào chả kết. - Chắc giờ mặt thằng Duy Dê đang vênh ngược như cứt.

- Mới sáng đã như thằng điên.

- Ớ, giờ đang ngồi cafe ăn sáng để tí đi chơi với ẻm đây hé hé.

- Mày nghỉ học à? Mà sao tưởng nó học cấp 3, hôm nay phải đi học cơ mà? - Mình thắc mắc.

- À, lớp em ý được nghỉ, nên nhân tiện đi chơi luôn. Mà bố nghỉ học thì sao?

- Thì tao đang định nhờ mày điểm danh hộ, như cái cục cực. Thôi bước. - Chán, thằng cứt thối nó có bồ rồi.

Mình xuống nhà ăn sáng, mẹ mình thấy mình cũng có vẻ lo lắng:

- Đỡ chưa con? Đêm qua mày sốt ghê quá, mẹ phải ngồi chăm mãi đấy.

- Dạ con đỡ rồi. Có sao đâu mà mẹ phải vất thế? - Mình thương mẹ quá, nghĩ lại ngày xưa vì ex mà mình bỏ mặc gia đình.

- Vào ăn sáng đi.

- Bố đâu hả mẹ??

- Bố mày đi đám ma ông bạn rồi, vừa đi được 15'.

Đề xuất Tiên Hiệp: Ngã Dục Phong Thiên
BÌNH LUẬN