Logo
Trang chủ

Chương 68

Đọc to

Chán vãi nồi, vừa ngồi gõ được 2/3 bài lại đơ con mẹ nó máy. Lại ngồi gõ lại cho các bác đây.

5h sáng mình dậy, thằng em "tí hon" lại run cầm cập vì từng đợt gió se se lạnh của thu Hà Nội. "Tí hon" quặn lên từng hồi, vẻ lạnh buốt lắm, hóa ra đang mót, giải quyết luôn và ngay, "tí hon" lại trở về thời kỳ đỉnh cao phong độ.

Uốn éo vài cái cho nó khỏe khoắn, mình vào vệ sinh cá nhân rồi xuống nhà ăn sáng. Hôm nay cả bố và mẹ mình đều ở nhà, tranh thủ chém gió vài màn rồi lên rì viu cho các bác VOZ chơi.

Xuống nhà thì vẫn thấy mẹ mình cặm cụi, mẹ vẫn thế, vẫn cần cù chăm chỉ, dạy dỗ 2 anh em mình. Bố mình thì cũng có tham gia nhưng chỉ là một phong thái lạnh lùng đúng chất đàn ông.

- Mẹ có gì vui thế? - Mình hỏi mẹ, thấy mẹ cười tủm tỉm, chắc mẹ khoái bó hoa của mình và em Linh hôm qua hỹ hỹ.

- Ờ không có gì.

- Mẹ mày được cái nhẫn mười ba củ, với bó hoa của mày hôm qua thì chả sướng cười tít mắt. - Bố mình nói chen vào.

- Hả? Bố mới mua nhẫn cho mẹ hả? - Mình không tin lắm, ông già tự nhiên ga lăng thế?

- Căn bản là được hôm 20/10, không mua thì mặt mẹ mày lại xị ra. Trông chán đời lắm ý. Với mười ba củ thì chắc là cưa được một em chân dài rồi.

- Bố suốt ngày chân với dài. - Mình nói chen vào.

- Ừ thì đàn ông mà. Hê hê. Nhưng mà cũng phải nói thêm là chát quá đi. haizz. - Ông già lại thở dài ngao ngán.

- Mà dạo này học hành thế nào rồi thằng lớn? - Một lúc sau bố quay sang hỏi mình.

- Dạ vẫn bình thường bố ạ.

- Học hành cho hẳn hoi nhé, xong rồi gái mú thì hẵng cứ từ từ. À bố bảo mày ươm con bé Linh ở nhà bác Tuấn hàng xóm ấy, chân dài phết.

- Ông thì chỉ được cái linh tinh, lỡ ai nghe được thì đẹp cái mặt. - Mẹ mình quạu bố.

- Ơ, tôi khen con dâu chân dài, có gì sai mà bà phải nói thế? - Mặt ông già tỉnh bơ.

- Dâu dế gì? Học hành đàng hoàng rồi ba mươi ba lăm lấy vợ biết chưa thằng H, đừng nghe bố mày nói lung tung đấy. - Mẹ mình nói thêm vào.

- Mẹ cứ lo, con hơi bị chuẩn đấy.

- Chuẩn gì mày, mày chả kết con bé Linh nứt bát nổ đĩa còn gì nữa.

- Ai bảo bố thế? Cũng hơi thích thích thôi ạ.

- Ối giời, hôm nọ chả thấy mày với nó ngồi ở cái ghế đá đằng sau ngõ nhà mình còn gì. Mà tao nói mày nghe, hồi xưa ở đấy là cái bụi chuối, mấy đôi bị công an xóm lùa vì tội hú hí trong bụi chuối rồi đấy, cẩn thận nhé con. - Bố mình hài vãi.

- Bố thì cứ nói lung tung. Con có làm gì đâu, ra nói chuyện chơi thôi mà bố. - Mình nói, bụm miệng cười nãy giờ.

- Con hơn cha là nhà có phúc. Ngày xưa bố đi bộ đội đến hai mươi hai mốt tuổi mới biết yêu, vậy mà mày lớp 11 đã có bồ rồi cơ đấy. Haiz, đúng là thời thế tạo anh hùng. Thằng này được. - Bố mình cười giòn tan, đập vào vai mình cái, làm mình tí sặc miếng bánh rán đang nhai nhồm nhoàm.

- Thế sao tưởng bố khoe là hồi bằng tuổi con, bố nhiều gái theo lắm cơ mà? - Mình troll lại phát hỹ hỹ.

- Ờ thì thế, ngày xưa tình cảm nó thiêng liêng lắm, đâu có như chúng mày chạy theo thời đại, thấy người ta có bồ, mình cũng phải có bồ bằng được, như kiểu bồ là vật trang sức của những thằng con trai vậy đó. - Ông già nói câu này, thâm thúy kinh khủng. Nói thẳng ra hồi trước mình với ex, cũng tại hồi đấy cô đơn với chưa hiểu tình yêu học trò là thế nào, thử phát xem sao.

Đề xuất Bí Ẩn: Mê Động Long Lĩnh - Ma Thổi Đèn
BÌNH LUẬN