Hà Nội trở rét rồi các thím ạ. Hôm nay rét thật sự, báo hiệu mùa đông sắp đến. Ôi cái rét run người sao mà yêu thế! Em thích cái rét của Hà Nội lắm, dù cũng có nẻ da với vài bệnh ho sổ mũi. Nhưng cứ nghĩ đến mùa đông này có người ôm eo sờ mông là sướng cmnl, hỹ hỹ.
5h20 em mới dậy, buồn ngủ vờ lờ. Chả buồn uốn éo người nữa, em vệ sinh cá nhân xong rồi xuống nhà ăn sáng. Giờ ngồi gõ lại mới nhớ là quên đíu nhắn tin chúc buổi sáng cho Linh Hâm Hâm, hỹ hỹ.
Hôm nay thằng em em cũng dậy sớm vãi, đã thấy nó lò dò xuống rồi, mắt vẫn lờ đờ như thiếu ngủ. Cả bố và mẹ em đều ở nhà.
- "A thằng út, dậy sớm thế?" - Bố em hỏi.
- "Dạ." - Nó trả lời cụt ngủn.
- "Sao thế? Ngái ngủ à?" - Em gõ cho nó cái vào đầu.
- "Anh cứ đánh em thế? Em mách chị Linh bây giờ." - Nó lèo nhèo.
- "Á à, bướng nhỉ, mày thử mách xem nào."
- "Mách hôm qua anh để cái ảnh của chị nào mặc áo tắm dưới đệm nhé?" - Oắt đờ heo? Thiên thần Leah Dizon của em, sao nó lại nhìn thấy nhỉ?
- "Mày toàn nói linh tinh." - Em véo nó cái ra ám hiệu. Nó nhìn em cười nhếch mép cái, trông điệu cười bựa vãi lều.
- "À mới nhớ, hôm nay sinh nhật bố đấy 2 đứa." - Mẹ em đang xào bún với rau cần.
- "Sinh nhật bố á?" - Em tròn mắt hỏi mẹ.
- "Ừ, sao?"
- "Bố có tuổi rồi sinh nhật sinh nhẽo gì?" - Em thở dài.
- "Mày cứ nói, tao vẫn còn teen lắm, vẫn cưa chân dài tốt." - Bố tự hào nói.
- "Thế thằng út có nhớ hôm nay sinh nhật bố không?" - Nói rồi bố vỗ vai thằng em em.
- "Thế bố thích con mua gì cho nào? Búp bê nhé?" - Ông nhõi vờ lờ thật, chắc ở lớp bị thằng nào tiêm nhiễm rồi, chém gió vãi.
- "Ơ, thằng này, thế thôi từ sau mẹ mua kem với bánh cho mày nhé, bố chịu thôi." - Ông già đe dọa.
- "Dạ con đùa đấy, con sẽ cố tích góp tiền mua cho bố con Mẹc Xà Đì để bố đi. Chờ con thành tài nhé bố." - WTF??? Em nhiều lúc éo tin nó lớp 7.
- "Được, có chí. Thế thằng lớn tặng bố cái gì?" - Bố quay qua hỏi em.
- "1 cặp chân dài không lông và ít vết thâm." - Em nói tỉnh bơ, nói xong cả nhà phá lên cười.
- "Quá chuẩn. Thế mẹ nó tặng tôi cái gì?" - Lại hỏi sang mẹ em.
- "..." - Mẹ em im lặng không nói gì.
- "Đùa chứ, tôi có được mẹ nó là món quà vô đối nhất đời tôi rồi." - Bố em cười tình, tình cảm vãi, em ghen tị với bố vì có người vợ hết lòng vì gia đình như mẹ em.
- "Lại nịnh rồi." - Mẹ em tủm tỉm cười.
- "Nịnh đâu mà nịnh? Chỉ là nói phét tí thôi." - Ông già mặt hớn hở. Cả nhà cười vui vẻ lắm, mới sáng đã cười thế này công nhận là một ngày tuyệt vời.
- "Thôi cả nhà ăn bún đi." - Nói rồi mẹ bưng bát bún xào rau cần ra. Mẹ em xào bún thì ngon đừng hỏi, bún mềm, không bị dính lại thành mảng với nhau. Có thịt này, có rau cần này, tất cả các thứ trộn vào với nhau, cái giòn giòn của rau cần, ngon lắm các thím ạ.
Cả nhà em chém gió cũng ác, rồi bố em với mẹ đi làm, mẹ thì đưa thằng em em đi học luôn. Em lên nhà cầm điện thoại nhắn tin cho Linh, vừa mở ra đã thấy 2 tin nhắn, 1 của Linh và 1 của N béo:
- "Anh H hâm dậy đi nào !!!" - Tin nhắn của Linh.
- "Chiều 3h30 nhé mày, ở quán nhà tao." - N béo nhắn, em cũng chỉ nhắn lại 1 chữ "Ừ".
- "Anh dậy lâu rồi bé. Em ăn sáng chưa?" - Em nhắn cho Linh.
- "Em vừa ăn xong này hihi, anh hôm nay không phải đi học ạ?" - Em hỏi, lúc này là 6h45 cmnr.
- "Ừ, hôm nay anh được nghỉ, tẹo mang bài sang anh chỉ cho."
- "Dạ vâng, tẹo em qua luôn nhé, giờ em đưa cu Tí đi học đã, bb anh hihi."
- "Ừ, trời lạnh đấy, em mặc ấm vào nhé."
- "Dạ hihi."
Ngồi vật vờ, em vào PES phát đã. À các thím tư vấn hộ em con card đá PES ngon ngon được không? Máy em cùi quá, hôm nọ mượn lap thằng Duy Dê đá PES ảo lòi. Chi tiết máy em: i3-540, Ram 4GB DDR3, main Asus p7h55-m. Giá cả thì tầm 2 củ đổ lại nhé, lười đăng bài bên phần cứng máy tính quá nên tranh thủ hỏi ae, hỹ hỹ.