Em xuống nhà chắc ngồi xem TV với mẹ, rồi nói vài cái, em ngồi trên phòng lên mạng tí, tranh thủ khoe với ae VOZ, hỹ hỹ. Khoảng 12h15 thì nhà em ăn cơm, vẫn mấy món quen thuộc. Hôm nay mẹ em nấu cà tím bung với đậu, ngon đừng hỏi các thím ạ. Em quất ác liệt 4 bát cơm, xong lại còn ăn dưa hấu tráng miệng, no kềnh mợ hông luôn. Vẫn em và Linh rửa bát, vẫn vài câu chuyện vui em tự bịa ra cho em ý, à nhân tiện kể luôn cho em chuyện hồi sáng giữa bố và thằng em em, Linh cười tít cả mắt, nhìn nụ cười của em duyên vãi. Xong đâu đấy thì em xin phép về.
- "Em về nhé anh."
- "Sao về sớm thế?"
- "Hôm nay em hơi mệt một chút." - Trông mặt em hơi tái tái.
- "Sao? Mệt thế nào? Có làm sao không? Ra anh xem nào?" - Em nói rồi sờ trán em, cuống quýt, em lo cho em lắm.
- "Dạ không sao anh ạ, thay đổi thời tiết nên em hơi đau đầu thôi, chiều là khỏi ý mà anh." - em cố gượng cười.
- "Ừ, thế để anh đưa em về, có gì thì nói cho anh luôn nhé."
- "Dạ vâng." - Em nói rồi dìu em về nhà, xong em cũng về ngủ ngáy phát.
Đến khoảng 2h chiều, em thấy N béo điện thoại.
- "Alo?"
- "Lô cái bô, có nhà không mày?" - N béo hỏi em.
- "Có sao?"
- "Đi ra quán nhà tao đi."
- "Ừ rồi." - Nói rồi em vác con xe ra, phóng đến nhà N béo.
- "Sao có gì không?" - Em đến đã thấy nó với thằng Thắng ngồi ngoài quán.
- "Ừ, chuyện cái T ý mà, mày ngồi đi."
- "Ừ rồi." - Em nói.
- "T gom đủ 20 triệu rồi, giờ thứ 6 tuần này, t với mày hẹn thằng người yêu cũ của nó ra nói chuyện đầu đuôi."
- "Thế mày có tin T không?" - Em hỏi N béo.
- "Sao?"
- "Tao nghĩ vụ này không đơn giản như thế, thằng kia nhà đại gia, nó chỉ cần 20 triệu để đền bù thôi sao? Số tiền ấy chắc chưa đủ 1 tháng tiêu pha của nó." - Em nói.
- "..." - N im đéo nói gì.
- "Còn nữa, nó mua cho T iPhone, quần áo hàng hiệu, nó chỉ cần gần ấy tiền à?"
- "Tao cũng không biết." - N béo mắt mơ hồ, hơi biến sắc.
- "Anh nghĩ H nói đúng đấy, không đơn giản như thế đâu." - Thắng nó thêm vào.
- "Giờ cứ từ từ đã, tao nghĩ T không còn là T của ngày xưa rồi." - Em nói mợ thẳng.
- "Tao cũng không biết." - Con N chắc biết mình sai, chả dám nói gì.
- "Ừ, thôi giờ bỏ qua. Giờ đi ăn uống đã, đang đói." - Em rủ.
- "Ừ rồi đi, xong nói chuyện này sau, mệt não." - Thằng Thắng hưởng ứng ngay.
- "Ừ, tao cũng mệt lắm rồi, mấy tuần nay xoay xở tiền, mệt muốn ngỏm cmnr." - N béo than vãn.
- "Anh bảo không được nói bậy nữa cơ mà." - Thằng Thắng chau mày.
- "Anh cũng nói bậy đấy thôi, nhiều là đằng khác." - N béo quạu lại.
- "Ơ, sao hôm nay ghê thế?" - thằng Thắng hỏi.
- "Đang đến tháng đây, thích chọc vào chỗ ngứa không?" - N béo trừng mắt.
- "Ờ à ừ. Ghê gớm." - Ông Thắng được cái to mồm chứ sợ vợ bỏ mẹ. N béo nó thế thôi, nhưng tính nó thì vô tư lắm các bác ạ.
Nói rồi 3 đứa đi ăn nem chua rán, rồi lượn ra bờ hồ làm ít kem Tràng Tiền, no vỡ mẹ bụng luôn. Đến chiều về thì thằng Thắng rủ mình đi đá PES, ok thôi. PES piếc đến 6h30 về nhà, ăn cơm tắm rửa xong xuôi đang định mở máy lên gõ cho các thím thì mẹ em bảo:
- "H, sang nhà cô Hạnh gần bến xe Long Biên, lấy cho mẹ ít đồ."
- "Đồ gì mẹ?"
- "Đồ đạc linh tinh ý mà, có cái gói đấy, không được giở ra nhé." - Mẹ em dặn, cô Hạnh là cô cùng cơ quan với mẹ em.
- "Con không biết nhà cô ấy."
- "Tí mày ra thì gọi cho mẹ, mẹ bảo cô ấy mang ra."
- "Dạ." - Nói rồi em mặc quần áo vào đi ra bến Long Biên, trời rét sun cmn vòi.