Logo
Trang chủ

Chương 95

Đọc to

Lượt về thì chúng nó cho phép chị em phụ nữ ngồi sau, cơ mà sau cái vụ sờ soạng lúc nãy, Lan đã đổi xe, chuyển sang xe thằng Khánh Cứt ngồi. Ông nhõi Khánh Cứt thì máu gái, thấy người đẹp leo lên xe là như chó đói vớ được cứt. Nhìn hăng máu lắm, đi đường mà cứ giở bài phóng nhanh phanh gấp, em với thằng Duy Dê thì đèo 2 bạn lác cốt, cả 2 đi song song nhau nhìn thằng Khánh Cứt phóng trước mà cười vỡ cmn bụng.

Khánh Cứt đi cứ giật giật, lại còn cố tình đi vào chỗ xóc nữa chứ. Qua hết cái cầu Long Biên, thì Lan phụng phịu kêu Khánh Cứt dừng lại. Em với Duy Dê đi đằng sau không hiểu gì nên cũng dừng lại xem thế nào.
- "Khánh cho mình xuống." - Lan bất ngờ nói.
- "Sao thế?" - Khánh Cứt phanh lại.
- "Ngồi xe Khánh đau lắm, mình đi xe bus về." - Nói rồi Lan vùng vằng đi bộ ra bến xe Long Biên gần đấy.
- "Ơ này này. Tớ có làm gì đâu." - Khánh Cứt nói với lên, mặt ông nhõi tái mét.
- "Còn không làm gì à? Tớ sẽ mách mẹ tớ vì Khánh cố tình đi vào chỗ xóc." - Lan mắt hơi đỏ đỏ quay lại hét lên.
Chả phải nói chứ em với thằng Duy Dê cười như 2 thằng điên, thì ra Lan đau chỗ... hỹ hỹ. Chết cha thằng Khánh bị dính trap cmnr. Cười lăn lộn, 2 thằng phải một lúc sau mới đi tiếp được, Khánh Cứt thì mặt đần thối, đi lủi thủi phía sau. Từ sau đấy thì không thấy Khánh với Lan nói chuyện với nhau nữa, chắc tại đau quá.
Hơi lan man tí các thím nhỉ. Hỹ hỹ.

Trở lại với thực tại, 12h30 thì em về đến nhà, thấy Linh và mẹ đang nấu cơm rồi.
- "Mẹ! Con vừa về." - Em chào mẹ.
- "Ừ." - Mẹ trả lời em.
- "Anh về rồi hả? Hihi." - Linh nhìn em cười tươi rói.
- "Ừ, hôm nay lại sang ăn ké nhà anh hả?" - Em trêu em.
- "Ăn ké gì? Mày nói thế không sợ Linh buồn hả?" - Mẹ em chưa gì đã binh em rồi.
- "Con đùa tí ý mà. Linh nhỉ." - Em cười mỉm với em.
- "Dạ vâng hihi." Linh đang thái rau mùng tơi hay sao ý, quay lại cười với em cái rõ tươi.
- "Thôi vào rửa tay chân rồi ra ăn cơm, mẹ nấu nốt nồi canh rồi ra ăn." - Mẹ nói với em.
- "Dạ."

Chờ một lúc sau thì cơm canh được dọn ra, em vào nhà lấy bát đũa. Hôm nay mẹ làm trứng rán, canh mùng tơi ăn kèm với cà muối, thêm đĩa thịt rang cháy cạnh nữa. Có Linh ăn cùng thì bữa nào em cũng thấy ngon hết luôn ý. Hỹ hỹ. À mà hôm qua CHEL-MU đá hay vãi các thím nhỉ, phê lòi.

Ăn xong thì em với em rửa bát, mẹ em vào phòng nằm để chiều ra trực ở cơ quan hay sao ý. Em với Linh ra phòng khách ngồi xem TV. Đang xem thì em có điện thoại.
- "Alo mẹ à?" - Linh nghe máy.
- "Dạ? Sao ạ?? Thằng Tí bị gãy tay á?? Làm sao mà gãy hả mẹ?" - Linh hốt hoảng.
- "Vâng vâng, giờ con ra đấy ngay."
- "Anh H! Tí nó bị gãy tay, giờ đang nằm viện." - Linh quay sang em nói.
- "Để anh mặc cái áo rồi anh với em ra viện."
- "Dạ vâng." - Mặt Linh hốt hoảng lắm, lo lắng nữa.

Em lên phòng mặc tạm bộ quần áo, rồi lấy xe ra. Mẹ chắc đang ngủ nên em không muốn gọi mẹ dậy. Em với em phi thẳng ra bệnh viện, trên đường đi thì em không hỏi gì em, chắc em đang cuống. Dù hơi đau tay nhưng em vẫn cố gắng lái xe.

Vào bệnh viện mãi một lúc mới tìm được phòng thằng Tí.

Đề xuất Bí Ẩn: SCP quỹ hội: D cấp thu dụng chuyên gia
BÌNH LUẬN