Logo
Trang chủ
Chương 5

Chương 5

Đọc to

Nói chuyện xong thì bụng réo ầm ĩ, xuống nhà làm bát cơm cho ấm bụng. Ăn xong thấy tinh thần phấn chấn hẳn, em làm một giấc tới tận 5h chiều, mẹ ơi, ngủ gì mà lắm thế không biết, đầu óc tê rần, như kiểu bị liệt nửa bộ não. Lắc đầu, vặn mình, chống đẩy vài cái cho tỉnh táo, để lát đi gặp gái không bị buồn tè. Xong màn thể dục buổi chiều, cảm giác sảng khoái tăng lên đáng kể, xuống nhà thì không thấy ai. Chết cha rồi, mấy bà chị đi đâu mất tiêu, lại đúng tầm chiều tối nữa chứ, sắp tới bữa mà còn cái hẹn với em kia, nhịn đói chắc luôn, mà còn phải về cho em nó mượn xe nữa chứ.

À, quên, em kể qua về cuộc sống của em, em là thằng sinh viên tỉnh lẻ, mới chân ướt chân ráo lên Hà Nội học đại học nên bố em gửi em cho hai bà chị họ, tức là ở cùng nhà để mấy chị nấu cơm cho mà ăn, chứ ở một mình thì có mà ăn mì tôm trừ bữa. Nói chung cũng may mắn, hai bà chị chăm lo chu đáo, tử tế, cần gì lại mượn xe, khá thoải mái. Mấy chị em ở một cái nhà ba tầng, em ở tầng trên cùng, mấy chị ở tầng dưới nên đừng ai nghĩ mấy chị em em ở chung một phòng mà ăn gạch à nha.

Đang trong cơn mệt mỏi muốn ngậm sỏi thì chị em về, hóa ra bà ấy đi chợ, hú hồn, mừng rỡ chạy ra ôm chị như bắt được vàng, chị em quay sang "Thằng dở", không sao, em vẫn vui, lên phòng check Facebook, lướt web chán chê mê mỏi thì chị gọi xuống ăn cơm. Ăn uống, tắm rửa xong cũng gần 8h, bỏ mẹ, nhanh thế. Vội vàng vuốt tí nước bọt lên đầu cho tóc vào nếp, soi gương, đẹp trai vãi cả nồi, rút điện thoại gọi cho em kia, nhạc chuông bài "Tìm" của Min, đang phiêu theo điệu nhạc thì...

EN: Dạ, em nghe.

E: (Nghe giọng em nó là xao xuyến cả cõi lòng rồi) Ừ, em chuẩn bị đi nhé, anh qua đón giờ.

EN: Vâng, ok anh.

Cúp máy, xách xe, đội mũ bảo hiểm, ngồi lên xe kiểu ngầu lòi, như dân chơi thứ thiệt, em vặn ga lên đường đón em nó.

Cũng may là nhà em nó gần mặt đường nên cũng dễ tìm, chứ sâu hun hút thì chắc em cũng kệ mẹ, ngại nhất là đi tìm nhà. Thực ra em chỉ đến đầu ngõ là em dừng lại rồi gọi em nó ra chứ ngu gì mà chui tọt vào trong ngõ, nhìn tối om thế này chắc chắn là có chuột. Gọi cho em nó, lại bài "Tìm".

EN: Dạ, anh tới chưa?

E: Ừ, đây rồi, em ra đi.

EN: Vâng, đợi em một phút.

Ừ thì một phút, lê thê khoảng 15 phút sau thì thấy dáng em nó lò dò đi ra. Mẹ ơi, để em tả qua như này, em nó mặc cái quần soóc đen, có viền ren ở dưới như để tôn lên cặp chân dài miên man, điểm xuyết vài sợi lông chân (em đùa đấy), cái áo hở eo như muốn đứt hai cái dây ra vì sức nặng đôi gò bồng đảo, trắng, em nó trắng thôi rồi các bác ạ, em xịt cả máu mũi rồi, mặc như này thì bố thằng nào chịu được, kiềm chế, tự nhủ phải kiềm chế, em lẩm nhẩm hát quốc ca để chỉ huy "thằng em" là đã hết giờ chào cờ. Một tay em nó cầm túi xách, tay còn lại cầm điện thoại với cái áo khoác bò xanh, vừa thấy em là em nó vẫy tay cười.

EN: Nhìn gì mà ghê thế, dê già kinh. (cười đểu)

E: Tại mấy con ma-nơ-canh ăn mặc hở hang quá làm anh nóng mắt đấy chứ. (em đang đứng cạnh một cửa hàng quần áo)

EN: (cười) Con trai bọn anh chỉ có dán mắt vào ngực con gái thôi chứ ma-nơ-canh cái gì.

E: À, thường thì thế nhưng anh lại không thế em ạ.

EN: Là sao anh?

E: Ờ thì gặp gái anh sẽ nhìn vào mắt nó trước, thấy nó không nhìn mình thì anh mới nhìn ngực nó =))))).

EN: (cười) Thôi, đi anh.

Lảng tránh hơn cướp, em vội vàng lên số rồi quay xe, vừa lên xe em nó để ngay cái túi ở giữa, tổ sư, cái túi đã cứng lại còn có gai, chọc vào lưng đau vãi cả ra, nén chịu phóng xe đi tiếp.

EN: Giờ đi đâu anh?

E: Em rủ anh đi mà, ôi kìa, hãy đi kiếm chỗ nào nghỉ chân để tay với mồm hoạt động nhé.

EN: (véo phát vào hông em, đau vãi nhưng vẫn thấy sung sướng) Dê già này, ra Hồ Tây đi anh.

E: Ừa, ok.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Ranh Giới
Quay lại truyện Gặp gái trên xe khách..
BÌNH LUẬN