Logo
Trang chủ
Chương 51

Chương 51

Đọc to

“Con bé cũng khổ, gia đình điều kiện đầy đủ, nhưng từ bé không được hạnh phúc. Bố mất sớm, mẹ đi bước nữa, nó đang sống với mẹ và Dượng. Dượng nó không sinh được con, cũng yêu thương nhưng hay chửi mắng nó, đi chơi quá 9h về cũng chửi. nên từ bé nó đã không được hạnh phúc, mẹ thì yêu dượng nó, nên nó không biết tâm sự với ai ngoài chị.”

À, hóa ra là vậy, thảo nào con bé xe đạp điện hay bị dị ứng với những câu chửi, to tiếng một cái nó cũng sợ, rồi theo phản xạ xù lông lên, mỗi người một hoàn cảnh.

“Chị mong em ở bên giúp đỡ Linh, nếu không thể yêu được thì hãy coi nó như em gái rồi chăm sóc nó nhé, mong em giúp được chị việc này.”

Không hiểu bà này có ẩn ý gì sau lời nhờ vả ngọt nhạt này.

“Vâng, em biết rồi.”

Nói chuyện sơ qua thì biết chị ấy tên Tâm, làm gì thì em không biết nữa, thôi cũng kệ, không phải việc nhà mình. Xã giao đôi ba lời rồi em xin phép ra về, quá đủ cho một cuộc trò chuyện không ra đâu vào đâu.

Về nhà, ngủ một giấc mà cứ trằn trọc mãi, không hiểu sao EN không liên lạc với mình, chẳng hiểu EN đang nghĩ gì trong đầu, chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nhưng cái sĩ diện của em lúc đó cao quá, cái tôi lớn quá nên em cũng kệ.

Rồi 1 ngày, 2 ngày trôi qua, cuộc sống của em tiếp diễn nhạt nhẽo như khi EN chưa đến, đi học, đi về, đi ăn, đi ngủ, hết. Tới ngày thứ 3 tự dưng em thấy khó chịu trong người, sự chịu đựng, lo lắng của em đã lên đến tột cùng, trong người thấy lo lắng, nóng ruột, sang đi thí nghiệm xong em vội vàng phi về.

Lấy xe rồi em vội vàng phóng tới nhà EN, trong người em thấy nóng ruột hơn bao giờ hết. Chả hiểu sao. Đến nơi thì thấy con ngõ vắng ngắt, lưa thưa người qua lại. Cửa nhà EN khóa, tầm này là trưa mà, EN phải ở nhà chứ đi đâu được cơ chứ. Dẹp mọi cái sĩ diện và cái tôi đi, em gọi cho EN.

1 hồi chuông, 2 hồi chuông,.. EN không bắt máy. Gọi thêm 2 lần nữa cũng đều như vậy. Lúc này thì không thể làm gì nên em đi về đợi tin. Cái ngu của em là không tìm hiểu về cuộc sống và bạn bè của EN, những lúc như này thì không biết làm gì. Chợt em nhớ ra thằng H, chả lẽ gọi cho nó. Hình như trong máy em còn số của nó. Mở cuộc gọi đã nhận ra, cái đuôi 6666 đúng của thằng H, liều mạng em ấn gọi.

“Có chuyện gì?” – Giọng điệu thằng này vẫn vênh lên như vậy.

“Tôi muốn hỏi chút, về X.”

“Yêu nhau mặn nồng mà cũng tìm đến tao cơ à? Có gì, tao không có thời gian cho mày.”

“Anh biết X ở đâu không? 2 ngày nay không thấy liên lạc với tôi.”

“À, có thể đang phê đá rồi ấp ủ trong vòng tay thằng nào…”

Chưa kịp nghe nốt lời nó em liền tắt máy, nghe thằng ôn này nói chỉ mất thời gian. Mệt mỏi, chán nản em phi xe về, vừa đi qua cái ngã tư thì anh áo vàng xồ ra, may em lanh trí lách sang bên rồi chắn qua cái oto không là ăn cám. Vứt xe về tới nhà rồi em lại lên giường, sờ tới điện thoại thì thấy có tin nhắn, mong mãi của EN thì tin nhắn thằng H.

“Về HP mà tìm nó nhé con.”

Tự dưng như thấy ánh sáng nơi cuối đường hầm, không biết là lối ra hay ánh đèn xe lửa, em vội vàng nhét tạm ít đồ rồi xách cái balo lên, có thể không tin nổi thằng H nhưng lúc này em chẳng biết bấu víu vào đâu, nhắn 1 tin cảm ơn nó rồi em bắt xe ra bến Giáp Bát. Linh cảm như là chuyến đi này lành ít dữ nhiều, dù sao cũng nên thử…

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh
Quay lại truyện Gặp gái trên xe khách..
BÌNH LUẬN