Logo
Trang chủ
Chương 52

Chương 52

Đọc to

Ngồi trên xe buýt về Hải Phòng mà tôi thấy không vui, cảm giác lo lắng, sợ hãi dần len lỏi qua tâm trí. Gọi điện báo trước cho thằng bạn rằng tôi sắp tới rồi cắm tai nghe đi ngủ. Chẳng buồn để ý xem có em nào xinh bước lên xe không. Có lẽ vì tâm trạng đang không được tốt nên chả buồn ngắm gái, hoặc với tôi, một EN là quá đủ, và chỉ cần một EN, không cần hơn. Kể cả con bé Linh (từ giờ tôi sẽ gọi con bé xe đạp điện là Linh), dù cho nó có xinh, có ngon tới đâu cũng không bằng EN được. Mà nhắc tới Linh tôi mới nhớ, tôi còn nợ nó một lời xin lỗi, hôm qua bảo để hôm nay rep tin nhắn của nó mà quên. Định bụng vùi theo tâm trạng buồn, không còn nghĩ đến ai nhưng trót nghĩ đến rồi là hình ảnh Linh mặc bikini cứ ám ảnh tôi. Lấy máy ra nhắn vội một tin cho nó rồi cắm tai nghe đi ngủ.

"Hôm qua tôi ngủ, giờ mới rảnh để rep tin nhắn. Không sao đâu, tôi cũng có lỗi, xin lỗi."

Đọc đi đọc lại vài lần rồi ấn nút gửi. Đầu tôi đang mông lung về chuyện của EN nên chả còn nghĩ được gì khác. Dần dần tôi chìm vào giấc ngủ…

Tôi đang đi trên cánh đồng, cỏ mọc xanh rì, nhìn về phía xa như đây là đường chân trời. Bầu trời như sắp ụp sập xuống đầu tôi, xanh trong, và không một gợn mây, không nắng, một màu xanh bất tận trải dài, bỗng nhiên cảnh sắc thay đổi, tôi đang chạy ngược về phía con ngõ nhà EN, một chiếc ô tô màu xanh đang đậu ngay trước cửa, tim tôi đập thình thịch, là xe của thằng H, tại sao nó lại ở đây, rồi có tiếng còi inh ỏi và tiếng phanh xe yếu ớt, tiếng thét con gái, quay lưng lại, chưa kịp định hình tôi vội nhảy vọt ra để tránh chiếc xe đạp điện đang lao tới, đang định quay lại chửi thề một câu thì nó xỉa xói vào mặt tôi:

"Thấy tiếng còi không biết tránh à? Đhs tôi có thể yêu một đứa như thế này."

Tôi điếng người nhìn nó, chợt thấy phía cửa nhà EN, EN đang ngước nhìn tôi, lắc đầu, thằng H cười khẩy rồi con bé xe đạp điện sấn tới tát tôi một phát, đau điếng…

Giật mình tỉnh dậy, cái điện thoại réo ầm ĩ kéo tôi về thực tại. Cả xe quay lại nhìn xem điện thoại thằng nào, may tôi nhanh trí tắt cmn đi rồi giả vờ ngủ tiếp, mắt hấp háy xem còn ai nhìn không rồi khẽ nhìn xem ai gọi, là con bé xe đạp điện (thôi, cho tôi gọi là con bé xe đạp điện, quen mồm mất rồi). Tắt máy rồi nhắn vội một tin cho nó:

"Nhắn tin đi."

Check hộp thư thì thấy hai tin nhắn của nó:

"Biết lỗi thì lần sau đừng có to tiếng trước mặt tôi nữa, kẻo có biến."

"Này, điếc hả?"

Bố tiên sư, vừa hạ giọng với nó tí thì nó đã vênh trở lại, rõ ràng nó là người có lỗi và tôi đã thề sẽ không bao giờ mở mồm xin lỗi con nhỏ này, từ giờ phút này.

"Sao cậu không rep tin nhắn?"

"Tôi đang trên bus, ngủ quên, có gì không?"

"Thấy không rep tn thì tôi hỏi."

"Ừ, thế thôi chứ gì? Phiền vl."

"Ơ, rõ khó chịu."

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Con Gái Sếp Tổng Và Osin cấp cao
Quay lại truyện Gặp gái trên xe khách..
BÌNH LUẬN